KIM CÁC TỰ ( KINKAKUJI ) - YUKIO - Trang 79

chạy qua cái sân chơi hình bầu dục để tập dượt lối chạy đua đường trường.
Việc trốn học như lần này cho tôi một cảm giác thích thú giống như cái áo
sơ mi mới cọ sát vào thịt da vậy; ánh sáng xung quanh và làn gió mát nhẹ
đã làm cho tôi thấy rõ cảm giác này mạnh hơn. Một nhóm người chạy đua
đang từ từ tiến về phía chúng tôi; họ thở hổn hển. Vì đã mệt nhoài nên bước
chân nện bành bạch; rồi họ chuyển về phía xa hất bụi tung lên từng đám.
“Mấy thằng ngốc,” Kashiwagi nói. “Tụi nó vậy mà!” Lời nó nói không hề
có một tí gì chua chát. “Trời đất ơi! Chúng nó diễn trò đó để làm gì vậy?
Chúng nó bảo làm như vậy để cho thân mình được khang kiện, tớ nghĩ vậy.
Nhưng liệu có lợi gì khi đem công khai cho mọi người xem sự khang kiện
của mình như thế? Tụi nó biểu diễn thể thao ở khắp nơi phải không? Thực
là một dấu hiệu cho chúng ta thấy đã tới mạt thế rồi. Cái cần phải công khai
trưng bầy cho công chúng xem thì chưa bao giờ thấy trưng bầy cả. Cái mà
ta thực sự cần công khai trưng bày cho công chúng biết thì lại chưa bao giờ
thấy trưng bầy cho quần chúng thấy là - những vụ hành án tử hình! Tại sao
chúng nó lại không công khai trình diễn án tử hình hở?”
Kashiwagi ngừng một lúc rồi lại tiếp tục bằng một giọng mơ màng: “Mày
nghĩ mà xem muốn giữ an ninh trật tự trong thời chiến tranh thì phải làm gì
nếu không phải là công khai trình diễn cho dân chúng xem những cái chết
bi thảm? Lý do khiến chúng nó ngừng những cuộc hành quyết công khai
theo tin tao thu lượm được là vì chúng sợ cảnh đó sẽ làm lòng người thêm
ham chém giết. Mẹ kiếp! Nếu mày muốn hỏi ý kiến thì tao bảo chúng nó là
đồ ngu si một lũ! Những người đã dọn xác kẻ chết sau các cuộc không tập
thảy đều có nét mặt khoái hoạt. Nhìn thấy con người buồn khổ, nhìn thấy
con người máu me đầy mình và nghe thấy con người rên rỉ, hấp hối sẽ làm
cho người ta trở nên khiêm hư. Cảnh đó làm cho lòng người tiêm tế, trắng
trong, êm ả. Vào những lúc như thế, chúng ta quyết chẳng bao giờ trở nên
tàn ngược hoặc khát máu. Không, chính vào một buổi chiều xuân nên thơ
như thế này con người mới bất chợt trở nên tàn ác. Chính vào cái giây phút
như thế này, mày có nghĩ thế không, trong khi người ta mơ màng ngắm mặt
trời mới nhô lên qua đám lá cây trên một bãi cỏ cắt tỉa cẩn thận? Mọi cơn
ác mộng trong thế giới, mọi cơn ác mộng trong lịch sử đều đã phát sinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.