Yukio - Mishima
Kim Các Tự ( Kinkakuji )
Dịch giả : Đỗ Khánh Hoan và Nguyễn Tường Minh
Chương 5
Tuy nhiên, lúc đó nàng không đi trong sân đại học. Bên ngoài những sân
chơi còn có những con đường chạy san sát khu trú xá. Con đường thấp hơn
mặt sân chơi độ khoảng nửa thước tây. Nàng đang đi trên con đường đó.
Người thiếu nữ bước ra từ cổng bên một ngôi nhà đồ sộ kiến trúc theo lối
Tây Ban Nha. Căn nhà này trong khá mong manh, có hai ông khói, nhiều
cửa sổ chấn song đan chéo nghiêng nghiêng và có mái kính che ôn thất để
ươm cây; tuy nhiên toàn cảnh đã bị cái hàng rào sắt làm hư hỏng hết cả;
hàng rào này, vươn lên cao ngất phía bên kia đường gần khu sân chơi đại
học, hiển nhiên là đã được dựng lên vì những lời kháng nghị của chủ căn
nhà đó.
Kashiwagi và tôi đang ngồi trên một cái ghế đu bên ngoài hàng rào sắt. Tôi
nhòm khuôn mặt người thiếu nữ và thấy ngạc nhiên vô cùng. Khuôn mặt
nàng thanh tú thật giống với tướng người Kashiwagi đã tả khi nói về loại
con gái “thích những thằng con trai què quặt’. Sau này khi nghĩ lại sự ngạc
nhiên mà lúc ấy tôi đã trải qua, tôi thấy mình thực là ngớ ngẩn và tự hỏi
không biết Kashiwagi có quen biết hay nằm mơ thấy khuôn mặt ấy từ trước
hay không.
Chúng tôi ngồi đó chờ đợi người thiếu nữ. Dưới tia sáng chan hòa mặt trời
mùa Xuân đỉnh Tỉ Duệ xanh biếc nhô lên ở phía xa trong khi người thiếu
nữ đang dần dần tiến lại gần chỗ chúng tôi ngồi. Tôi vẫn chưa hết nôn nao
trong dạ vì những lời nói mới rồi của Kashiwagi - nó bảo cặp chân què quặt
của nó và những người con gái của nó đã sờ sờ hiện ra đó đây trong thế
giới của thực tướng, giống như hai ngôi sao ở trên trời, chẳng bao giờ va
chạm vào nhau, và những lời nói kỳ quái của nó về truyện vẫn có thể thỏa
mãn dục vọng trong khi tự thân vẫn chôn vùi trong thế giới mong manh và
dường như thế giới của chúng tôi đã bắt đầu bất thần phơi bầy khía cạnh
giả tưởng của nó. Mọi vật đều có vẻ mịt mờ màu tro than và ngay cả sự
hiện hữu của chính tôi nữa cũng có vẻ mịt mờ. Dường như chi có đỉnh núi