KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 115

Nhăn nhó vì đau, Emma hổn hến, “Ông… ý ông là sao?”
Đây không phải câu trả lời hắn muốn.

Lần này hắn hét lên. “Chúng mày có hiểu tí gì không hả?”
Emma nhìn xuống.
“Hàng tỉ năm trước… Mày có đang nghe không?”

Emma gật đầu. Nước mắt lưng tròng. Kẻ tấn công tiếp tục nắm hai bàn

tay cô.

“Hàng tỉ năm trước, có một cục các-bon. Giống như than đá. Chỉ

giống than đá thôi. Không là gì. Nó chẳng là gì cả. Chỉ là những mẩu đá
đen nằm sâu hàng trăm cây số dưới lòng đất. Bị chôn ở đấy. À…” Mắt hắn
sáng lên. “Nhưng rồi một điều gì đó kì diệu đã xảy ra. Như việc lũ trẻ ra
đời vậy. Hai ngàn độ C. Áp lực lớn khủng khiếp, hàng trăm ngàn cân trên
một phân vuông. Và trong suốt từng ấy năm, điều gì sẽ xảy ra? Thứ hoàn
hảo nhất trên đời được tạo ra. Kim cương. Trái tim của Trái Đất. Những
viên kim cương là trái tim của Trái Đất này. Mày biết Jesus chứ?”

Emma gật. “Chúng tôi là người Công giáo.”

“Jesus là người chuộc lỗi,” hắn nói.
“Vâng,” Mikey nói.
“Kim cương chuộc lỗi lầm cho Trái Đất.” Hắn lùi lại, chĩa đầu nhọn

của con dao từ tù nhân này sang tù nhân kia một cách chậm rãi.

Một thằng điên loạn chết tiệt.
Dù đang ở tư thế ngồi với hai bàn tay bị trói quặt đằng sau lưng,

Mikey vẫn đánh giá các tình huống. Lần này cẩn thận hơn.

Tên tấn công nói, “Giờ đây nó đã bị cưỡng đoạt, bị huỷ hoại. Trái tim

của Trái Đất giờ chỉ còn là một mẩu rác trên tay mày.”

“Tôi xin lỗi. Tôi không… chúng tôi không có ý gì cả.”
Hắn giật tay cô ra chỗ có tia sáng. “Mày có thấy không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.