KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 113

nhưng anh có cả máu điên và cơn giận dữ chết tiệt của người Ai-len trong
người. Cái máu đó một khi đã phát tiết thì rất dữ dội. Anh sẽ vùng lên và
giằng giật và gây ra đủ thiệt hại để Emma có thể chạy ra qua cửa sổ hoặc
cửa trước. Và khi viên đạn chọc thủng não hay ruột hay trái tim Mikey, âm
thanh của tiếng súng sẽ làm gã kia sợ chạy mất.

Hoặc ai mà biết được? Có lẽ anh sẽ làm hắn ngạc nhiên và lấy được

khẩu súng, và rồi bắn vào bi hắn hay khuỷu tay hoặc đầu gối, và rồi - sau
một lúc - sẽ gọi cho cảnh sát. Cứ để cơn đau kéo dài khoảng mươi mười
lăm phút đi.

Mikey run lên vì giận. Đã tám năm nay anh chưa đánh nhau với ai, kể

từ cái lần anh đập vỡ mặt thằng khốn dám lấy cô em gái bé bỏng của Mikey
ra đùa nhạo, vì con bé bị bệnh Down. Thằng đó nặng hơn anh đến cả mười
lăm cân nhưng đã xụi lơ như một cái hộp bằng bìa. Thằng đó vỡ hàm và
trệch khớp vai.

Nào, di chuyển đi… Làm thằng khốn này ngạc nhiên, trong lúc hắn

còn chưa nhìn đến mình!

Gã đàn ông đánh mắt sang trái trong một giây và đập khẩu súng vào

má Mikey. Một cơn đau buốt bùng lên, mắt anh toé sao. Anh lảo đảo lùi lại,
vấp vào chiếc ghế bành của cha mẹ mà hai thập kỉ trước anh cùng cậu em
trai vẫn chơi trò máy bay trên đó.

Emma kêu lên và chạy tới chỗ anh ôm chặt.
“Đồ khốn,” cô hét lên.
“Nghe này, con gà nhỏ,” hắn lẩm bẩm với Mikey. “Tao biết người ta

sẽ làm gì trước cả khi họ thử làm điều đó. Tao là nhà ngoại cảm, mày
không biết hả? Mày có xung động của tụi anh hùng đấy.”

Kẻ đột nhập đứng lên và lôi con dao gấp từ trong túi quần ra. Emma

thở dốc. Gã bật lưỡi dao lên, giật lấy sợi dây đèn từ trong ổ và cắt dây. Hắn
đẩy Emma xuống sàn, lăn Mikey nằm úp mặt và trói hai tay anh lại sau
lưng. Hắn cũng trói cả tay Emma nhưng trói cô ở đằng trước mặt.

Hắn xốc cả hai lên ở tư thế ngồi. Còn hắn thì ngồi trên chiếc ghế bành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.