KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 151

CHƯƠNG 20

“Đã nhận được tin nhắn của anh,” Lincoln Rhyme nói.
Người đàn ông đang nằm trên giường nhìn lên với nụ cười rạng rỡ dù

ngắn ngủi. Cả ngạc nhiên nữa.

“Lincoln. Anh đến à. Ý tôi là đến trực tiếp. Tôi chỉ… chỉ muốn nói

chuyện. Tôi tưởng là qua điện thoại thôi.”

“Barry.” Rhyme chỉnh xe lăn lại gần hơn.
Chiếc giường phức tạp nằm trong một căn phòng ở sâu trong một quần

thể bệnh viện hiện đại ở Mạn Đông khu Midtown. Mất mấy phút anh mới
tìm được chỗ này. Quá nhiều mã màu. Chẳng giúp ích mấy.

“Thom.”
“Chào.”
Barry Sales ngọ nguậy một chút bên dưới lớp chăn và ga đã cài chặt.

Anh tìm được điều khiển từ xa, bấm một nút và được nâng lên vị trí ngồi
nhờ chiếc đệm thủy lực. Người đàn ông đang độ cuối tuổi ba mươi. Nước
da anh nhợt nhạt, mái tóc nâu mỏng quẹt.

Đôi mắt anh đầy nghị lực nhưng mỏi mệt.
Rhyme lại chỉnh xe đến gần hơn nữa. Cả hai gật đầu chào nhau và

Rhyme không thể không cười trước sự trớ trêu này, Sales cũng công nhận
bằng nụ cười của chính anh. Nhà tội phạm học đã không thể bắt tay Sales
vì chi duy nhất còn hoạt động của anh là tay phải. Anh không dùng được
tay trái.

Mà Sales lại chỉ còn tay trái sau vụ đấu súng đã suýt giết chết anh.

Rhyme nhìn quanh phòng. Anh tuyệt đối không muốn ở đây. Không

có lấy một mẩu ký ức nào về các cơ sở y tế mà không làm Lincoln Rhyme

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.