KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 175

“Chưa từng.” Sachs nhắc mình phải kể cho Rhyme nghe chuyện này

mới được.

Cô đeo găng tay và buộc thun vào giày - để phân biệt dấu giày của

mình với nghi phạm - để mặc cho ông giám sát tự rút ra kết luận của riêng
mình về công cụ khám nghiệm hiện trường hiện đại đó.

Cánh bướm…
Nhưng khi đã vào bên trong, cô mới phát hiện nơi này vô dụng - hơn

cả vô dụng, rồi cô cười khi nghĩ về lỗi mâu thuẫn ngữ pháp mà Rhyme yêu
thích đó. Kiểu “cực kỳ độc đáo”.

Hay đúng hơn là nó còn không bằng vô dụng?

Vấn đề về mặt hiện trường ở đây là mặt đất bên trong toàn sỏi và đá,

chúng không để lại dấu chân, nên cô không biết nghi phạm và người công
nhân kia có thể đã đứng ở đâu - đấy là nếu họ có đứng thật.

Tuy nhiên, cô vẫn dùng hai tay đã đi găng để nhặt lên khoảng mấy

lạng đất đá từ chỗ mà theo logic họ có thể đã đứng - gần cánh cổng - và cho
chúng vào túi đựng bằng chứng.

Trung tâm của Khu vực 7 là hố bùn: một cái mương kéo dài từ đầu

này đến đầu kia hàng rào. Nó rộng khoảng bốn mét rưỡi, bao quanh là lối đi
bằng đá rất hẹp. Bên trong mương y như Schoal đã mô tả: một cái hồ đầy
bùn, màu nâu và xám xịt, bề mặt vẩn lên váng dầu hay các hóa chất khác.
Một cái thước màu vàng chọc lên từ chính giữa, cho thấy hố này sâu hơn
một mét tám. Mùi hỗn hợp đất ẩm và dầu diesel nồng nặc bốc lên.

Những thứ bẩn thỉu.
Một tá các cột địa nhiệt khác, có đường kính khoảng ba mươi xăng ti

mét cũng nổi lên từ vũng bùn. Chúng được bịt bằng những túi nhựa. Cạnh
hố có một chiếc máy trông giống máy trộn bê tông nhỏ, có thể là để đổ vữa
vào cột địa nhiệt sau khi người ta đã cắm ống,

Lối duy nhất để băng qua hố là đi trên những cái ván bắc ngang nó,

giữa các cột… và phải đi rất cẩn thận. Tấm ván chỉ rộng độ hai mươi lăm
phân và vì chúng dài tới hơn năm mét, có vẻ như chúng rất bập bênh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.