KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 188

ngực áo giữa nút khuy thứ hai và thứ ba từ trên xuống, chắc là để không bị
mắc vào động cơ máy. Anh đeo kính gọng tròn.

Sachs nghĩ trông anh ta có vẻ trí thức.

Dự đoán hợp lí, bởi vì hóa ra anh ta chính là một nhà khoa học.
Schoal giới thiệu cô với Don McEllis, một giám định viên của Ban Tài

nguyên Khoáng sản Tiểu bang New York, trực thuộc Bộ Bảo vệ Môi
trường. Anh ta là một kỹ sư và nhà địa chất học, anh giải thích nhiệm vụ
của mình là giám sát hoạt động khoan mà cơ quan của anh đã cho phép. Dự
án địa nhiệt của Northeast là khoan các lỗ từ một trăm năm mươi mét đến
sâu hơn, vì vậy mà DMR

*

phải điều khiển công việc; từ độ sâu dưới một

trăm năm mươi mét thì sẽ thuộc sự quản lý của Ban quản lý Nguồn nước.
Ban Tài nguyên Khoáng sản

“Động đất à?”
“Vâng.”
Sachs nhớ vài chương trình truyền hình, hay có lẽ là bài báo nào đó,

nói về động đất ở New York. Từng có vài trận.

“Có thiệt hại gì không?”
McEllis nói, “ít nhất có một vụ cháy. Đó là mối nguy lớn nhất trong

các vụ động đất ở quốc gia thuộc thế giới thứ nhất. Nếu một tòa nhà không
được thiết kế để chống động đất thì phần lớn vẫn sẽ trụ lại được. Nhưng các
đường ống ga có thể bị gãy. Vậy là cháy. San Francisco, năm 1906, cả
thành phố đã bị đốt cháy chứ không phải sập.”

“Tôi đứng lên đây,” cô nói với nhân viên y tế.

Anh ta nhìn cô khó hiểu. “Được thôi.”
Cô đã tưởng anh ta sẽ bảo không.
“Tôi đứng đây.”

“Cô có thể đứng lên.”
Cô hiểu. Cô hơi chóng mặt nhưng cũng đứng dậy không khó khăn

mấy, mặc dù hơi lảo đảo - chủ yếu là vì chỗ bùn dính vào tóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.