KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 204

gì đấy hoàn toàn khác. Bức tượng cẩm thạch đã giành giải nhất trong một
cuộc thi ở Phòng trưng bày Field tại SoHo. Vimal không thể không nhớ lại
là trong lúc tất cả mọi người đều ngợi khen cậu, không ai muốn mua nó cả.
Nó được định giá một ngàn đô, chỉ bằng một phần ba số tiền cậu được trả
cho lần cắt kim cương ngày hôm nay.

Papa nói tiếp, “Bố không hiểu, con trai.” Một cái hất cằm về phía Con

sóng. “Con là một nghệ sĩ. Rõ ràng con rất có tài. Con hiểu về đá. Không
có nhiều người làm được. Điều đó rất là hiếm có. Nhưng sao không phải là
một nghệ sĩ làm ra…”

“Tiền?” Vimal ngạc nhiên với chính mình vì đã thực sự cắt lời cha.
“… một sự khác biệt trong thế giới trang sức.”
Vimal nói, “Chẳng có sự khác biệt nào để tạo ra trong thế giới đó cả.

Nó là thế giới của bề ngoài. Không có gì hơn thế.”

Cậu vừa mới sỉ nhục cha và ông nội mình, cùng với rất nhiều tổ tiên

cùng huyết thống Lahori. Nhưng Papa không phản ứng gì.

“Cái… kế hoạch của con ấy. Bỏ chạy. Con định làm gì nào?”
Nghị lực của Vimal đang lên. Cậu không né tránh như mọi khi nữa.

“Tới California. Kiếm bằng MFA

*

.” Cậu đã bắt đầu học cao đẳng từ khi

mới mười bảy và tốt nghiệp sớm. Học hành cũng như điêu khắc, đến với
cậu dễ dàng.

Viết tắt của ‘Master of Fine Arts’ - Bằng Thạc sĩ Nghệ thuật

“California? Ở đâu?”
“UCLA

*

. Bang San Francisco.”

Trường Đại học California, Los Angeles.

“Sao lại ở đó?”
Cả hai đều biết câu trả lời. Khoảng cách bốn ngàn cây số. Nhưng

Vimal nói, “Nghệ thuật tạo hình. Chương trình điêu khắc rất hay.”

“Con sẽ phải làm việc. Ở đó đắt đỏ lắm.”
“Con định sẽ đi làm. Con sẽ tìm việc gì đó. Tự trả học phí.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.