KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 203

Cậu lập tức hối hận vì cách dùng từ thô thiển và sợ hãi một câu đáp trả

dữ tợn.

Nhưng cha cậu chỉ cười, làm cậu ngạc nhiên. “Không à? Sao lại

không?”

“Việc đó không làm con vui, không làm con cảm động.”
Papa cậu chề môi dưới ra. “Đường cắt hình bình hành của con. Nó

không giống bất kì thứ gì mà Nouri từng gặp. Bố cũng thế. Ông ấy đã gửi
cho bố ảnh viên đá.”

Sao mình lại đồng ý cắt nó nhỉ?

Sự phản bội tồi tệ nhất ngày hôm nay không phải là việc Bassam bán

đứng cậu; mà chính là lựa chọn của Vimal. Bằng việc chấp thuận cắt kim
cương lấy tiền - ba mươi đồng bạc

*

của chính cậu - cậu đã củng cố thêm

luận điểm của cha là cậu có tài năng độc đáo trong nghề cắt kim cương.
Ba mươi đồng bạc là cái giá mà Judas đã cầm để phản bội Chúa Jesus theo
Kinh thánh, Tân ước.

Mình đã là Judas của chính mình, cằm cậu siết lại. Thấy không, kim

cương huỷ hoại hết mọi thứ.

Papa khăng khăng, “Chẳng lẽ việc ấy không làm con cảm động?”
“Đó chỉ là một thử thách về mặt kỹ thuật. Con thích đường cắt đó,

đúng. Vì lí do trên thôi. Chứ con không, con không biết nữa, không đam
mê gì chuyện cắt mài cả.”

“Bố thì nghĩ là có đấy, con trai.”

“Dù bố có muốn gì, Papa à, con không muốn dành cả đời cho ngành

trang sức. Chỉ đơn giản như thế thôi.” Đây là lần Vimal phản kháng mạnh
nhất từ trước tới giờ.

Mắt cha cậu lại lướt tới chỗ một bức tượng khác. Tác phẩm là một tập

hợp các hình khối, cái nọ hoà vào cái kia. Cậu gọi nó là Điện thoại, đặt
theo tên một trò chơi trong đó người nọ thì thầm một cụm từ với người kế
bên và cứ như vậy lan toả, trong quá trình đó từ gốc sẽ biến thành một cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.