bị rò rỉ.
Đi thôi! Bằng cách nào đó cô phải quay vào phòng và cứu con mình.
Bò qua đám thủy tinh chết tiệt kia nếu mày phải làm!
Một hình ảnh bật ra trong cô: Bản tin về những ngôi nhà bốc cháy sau
vụ động đất vừa rồi - quầng lửa màu cam khủng khiếp kia và đám khói đen
xì nhơ nhớp.
Cứu con gái mày.
“Erin!” cô bất giác kêu lên.
Hẳn con bé đã nghe được - hoặc có lẽ nó đã thức dậy vì mùi ga - và nó
bắt đầu khóc.
“Không, cưng ơi, không! Mẹ đây!” Cô vật lộn nằm úp bụng xuống để
có thể bắt đầu cuộc trườn bò điên khùng tới chỗ con gái.
Nhưng cô đã không nhận ra cổ chân bị gãy của mình vừa bị kẹt dưới
cái tủ gỗ nặng nề trong phòng tắm. Trong lúc lăn người, cô cảm thấy, và
nghe thấy tiếng gãy của phần xương đã bị tổn thương. Cơn đau xé ruột gan
bùng lên trong cơ thể cô.
Thét cùng với đứa con sơ sinh của mình, Claire Porter nhìn xuống
chân. Những chiếc đinh kim loại mà bác sĩ phẫu thuật chỉ vừa cắm vào
ngày hôm kia đã đâm toạc da, máu me đầm đìa, và giờ đang chọc ra ngoài
chân cô. Cô nôn ọe và cảm thấy đầu đập mạnh vào sàn nhà khi bóng tối bao
trùm lên cô như lớp khói đen mù mịt.