KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 365

Từ một điểm nhìn lợi thế trong một bụi cây bốc mùi chua lòm ở

Central Park - rõ ràng nơi đó rất nổi tiếng với lũ chó thành phố - Vladimir
Rostov theo dõi người đàn ông có thể hình trung bình, mái tóc vàng cát
trong chiếc áo choàng màu be đang bước ra khỏi dinh thự mà hắn vừa tìm
hiểu được là của một người tên Lincoln Rhyme. Người đàn ông kéo sát
chiếc áo choàng quanh người, chống lại cái lạnh.

Lạnh, lạnh ư? Ha. Thế này đã là gì, kuritsa. Mời đến Moscow vào

tháng Một.

Ông ta bước xuống một lối đi dành cho người tàn tật rồi đi lên vỉa hè

trong lúc tránh vài vũng băng. Ông ta rẽ lên hướng bắc và băng qua phố
bên kia, rồi rẽ hướng tây, đi khỏi công viên.

Rostov rẽ bụi cây ra và nhanh chóng bước theo ông ta, đi qua giữa hai

chiếc taxi. Vừa thu hẹp khoảng cách, Rostov vừa cúi đầu xuống. Bạn phải
giả sử là CCTV có mặt ở mọi nơi và được tích hợp các ống kính độ phân
giải cao. Hắn cũng cho là vài cái có chạy phần mềm nhận diện khuôn mặt,
mặc dù theo chỗ hắn được biết thì mặt hắn không có trong bất kỳ một cơ sở
dữ liệu nào. Ít nhất là không có ở Hoa Kỳ.

A, kuritsa, chậm lại nào, chậm lại. Mày đang đi quá nhanh so với một

con gà mái đĩ điếm.

Tâm trạng của Rostov đã cải thiện và hắn đã vượt qua cơn giận dữ

trước bước lùi mới nhất - ở nhà Adeela, đứa con gái Ả-rập tóc đen. Mọi
chuyện còn tệ hơn, trong lúc hắn bỏ chạy và cảnh sát đang tới, hắn đã
thoáng trông thấy chính thằng nhóc Vimal trong gara! Nó đang ở trong nhà
đó. Và giờ thì nó đã được bảo vệ với tư cách là một nhân chứng.

Lúc ấy thì giận thật, nhưng giờ thì khá hơn rồi.
Tập trung vào nhiệm vụ trước mắt hắn.

Phải, Người hứa hẹn có một kế hoạch dự phòng thứ hai, kuritsa! Mày

không biết sao?

Rostov trông thấy người đàn ông mà hắn đang lần theo tiếp cận một

chiếc Ford màu xám và bấm vào nút điều khiển. Đèn khẽ nhá lên. Rostov

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.