KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 369

Krueger và thu lấy những thông tin thời gian thực từ tiến trình của người
Nam Phi trong lúc lão liên lạc với công ty và ông chủ của chính mình về
nhiệm vụ này. Rostov biết mọi thứ về các tội ác của Krueger trước cả khi
cảnh sát biết.

Krueger đã đổi điện thoại và cài đặt các máy chủ mới, nhưng rốt cuộc

lại gửi một tin nhắn trên chiếc điện thoại mà lão biết là đã bị bẻ khoá.
“Rostov. Liên lạc với tôi.” Mặc dù lão chờ một cuộc gọi, chứ không phải là
chính người thật thình lình xuất hiện trên ghế trước, trong xe mình. Người
Nga đã biết lão đang ở đâu và theo dõi lão đến tận đây.

Krueger khởi động xe. “Hãy nói chuyện ở một nơi nào đó. Tránh tầm

nhìn. Chúng ta có một vấn đề, Vlad ạ, và cần phải xử lý.”

“Đúng, đúng. Chúng ta đến nhà hàng nào được không? Và nhớ nhé.

Nyet

*

“Vladimir”. Tôi là Alexander. Alexander Đại đế!”

Tiếng Nga, nghĩa là “không”

Nửa tiếng sau, hai người đàn ông đã có mặt ở một nhà hàng tại

Harlem.

Andrew Krueger không rành rẽ New York lắm. Lão mới tới thành phố

được một tuần, để tiến hành kế hoạch. Nhưng lão tin rằng Harlem phần lớn
là người da đen và giai cấp lao động, nên sẽ ít có khả năng chạm mặt ai đó
liên quan đến cuộc điều tra của cảnh sát ở một nơi như thế này. Krueger hơi
ngạc nhiên khi thấy nhà hàng khiêm tốn này lại có đầy khách da trắng -
phần đông là dân hipster - cũng nhiều như da màu.

Cũng khá dễ chịu.

Nhưng đó là thiên đường với Vladimir Rostov. Hắn yêu thịt nướng

chuẩn Martha. Krueger chỉ uống Sprite. Lão đã giả vờ yêu thích loại rượu
scotch đơn cất để chen sâu hơn vào thế giới của Rhyme và Amelia. Thực
tế, lão ít khi uống rượu, đa số chỉ có rượu vang đỏ Pinotage, loại đặc sản
quê hương lão.

Người Nga đã gọi đến ly whisky ngô thứ hai. Hắn lên cơn ho. “Thuốc

lá chết tiệt.” Hắn giơ cốc của mình lên. “Cái này có ích. Tốt cho ông.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.