KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 38

Và tự hỏi chính mình - hỏi hắn: Tại sao ta lại cần làm đau lão già?
Cần chính là từ đúng. Ta cảm thấy một sự bức bách. Một nỗi tuyệt

vọng.

Tại sao ta phải làm đau lão và bắt lão nói?
Một cảm giác rần rật lại chạy lên mặt cô, quanh khớp cổ, phía trên cột

sống. Đây không phải là cái nóng ngột ngạt trong nhà mà cô cảm nhận từ
nãy. Đó cũng không phải nỗi kinh hoàng do vai diễn Giả danh tội phạm mà
cô đang sắm. Không, các triệu chứng này là từ sự cáu giận đang chạy khắp
cơ thể hắn.

Có điều gì đó không đúng. Ta cần phải sửa chữa lại. Cái gì, cái gì, cái

gì?

Quay ngược thời gian, nghĩ đi, tưởng tượng, hình dung…
Ngay sau giờ trưa, ta đi vào cửa hàng này. Phải, bước vào văn phòng

đằng sau lưng cặp đôi, William và Anna. Đôi tình nhân là cái vé vào cửa để
ta lọt qua an ninh và họ phải chết vì họ đã trông thấy mặt ta. Ta cảm thấy
vui trước ý nghĩ này: cái chết của bọn họ. Thật dễ chịu. Không có manh
mối nào để lại.

Khi họ đẩy cửa bước vào, ta di chuyển đằng sau.

Ta không thể kiểm soát cả hai chỉ bằng một con dao. Không, ta sẽ phải

lôi khẩu súng ra. Nhưng ta không thích dùng nó do tiếng ồn.

Tuy nhiên, nếu phải làm thì ta vẫn làm, và họ biết điều đó.
William và Anna và Patel không di chuyển.

Họ ở yên một chỗ.
Ta ở yên một chỗ.
Ta là người nắm quyền kiểm soát.

Tốt, giờ ta thấy tốt rồi.
Ta đánh Patel - bằng khẩu súng, có thể thế. Vô hiệu hoá ông ta. Cặp

đôi bị trói lại. Họ đang khóc, cả hai người. Xích lại gần nhau, để cảm nhận
sự hiện diện của người kia. Bởi họ biết điều gì sắp xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.