KIM CƯƠNG ĐOẠT MẠNG - Trang 74

Tất nhiên đây là kiểu quan hệ điển hình của rất nhiều cặp đôi sống

trong thành phố ở thời đại này. Chúng là những rắc rối có thể giải quyết
được. Nhưng trường hợp của họ có một vấn đề khó khăn hơn. Cha mẹ
Vimal không biết gì về Adeela Badour và cha mẹ cô cũng không biết gì về
cậu.

Cô không cao lắm nhưng dáng người thon thả tạo ra cảm giác cao ráo.

Tối nay, tóc cô thuần một màu đen (thi thoảng trong những lần chống đối
bà mẹ bảo thủ, cô sẽ nhuộm vài lọn xanh dương hoặc xanh ngọc - dù sự
chống đối của cô chỉ là cuộc phản kháng có chừng mực; những lọn màu
này không bao giờ xuất hiện trong các buổi tụ họp gia đình).

Cô đã trông thấy Vimal và khuôn mặt thon dài của cô sáng lên. Lúc

đầu thì như vậy.

Nhưng mỗi lúc cô lại càng nghiêm nghị hơn, sau thành cảnh giác, có

lẽ vì trông cậu xanh xao và kiệt sức.

Vimal ghi nhận đã thấy cô bằng cách khẽ ngẩng đầu lên. Cậu không

muốn vẫy tay. Cậu vẫn còn nghĩ về người đàn ông mang mặt nạ. Một cái
nhìn quanh xác nhận chỉ có khoảng hơn chục người quanh đó, tất cả đều
không chú ý đến cậu và đang vội vã đi tới nơi nào đó ít ẩm ướt và ít lạnh
hơn.

Cô thả người xuống ghế băng và quàng hai tay quanh cổ cậu.
“Vim… ôi…”
Cậu nhăn nhó làm cô thả cậu ra ngay lập tức, rồi lùi lại sau và nhìn

cậu khắp lượt. Cậu ngước lên khuôn mặt xinh đẹp của cô. Cô trang điểm
cho làn da khoẻ mạnh một cách nhẹ nhàng nhưng rất kĩ lưỡng, tỉ mỉ đến nỗi
cậu không thực sự nói được nét nào của cô đã được tô đậm lên.

Vimal nắm tay và hôn cô thật sâu. Giờ cậu chú ý thấy rằng cô đang

nhìn mình bằng cặp mắt bác sĩ.

“Em xem tin tức rồi. Em rất tiếc. Ông Patel. Và cả các khách hàng kia

nữa. Mọi chuyện lên tivi hết cả. Nhưng họ không nói gì khác về người nào
khác ở đó nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.