KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 115

ngốc nghếch, thỉnh thoảng lại đưa ra những điểm quan trọng, không biết
đường nào mà lần.

Sau hai tháng huấn luyện, các đầu bếp của Tiêu phủ cuối cùng cũng xuất

[2]

. Hàn Nhạn Thanh chọn một người kín đáo, tài nghệ không tồi ở lại

Tiêu phủ nấu nướng thức ăn rồi cho tất cả những người còn lại trở về. Chỉ
có Lộng Triều là vui sướng không ai bằng, rốt cục có thể ăn thức ăn ngon
hàng ngày mà không cần phải quấn lấy Hàn Nhạn Thanh.

[2] Xuất sư: Thành nghề.

Tháng Ba, mùa xuân năm Nguyên Quang thứ sáu. Xuất hiện một quán ăn

mới mở trong thành Trường An, tên là lầu Thanh Hoan.

Khách đến lầu Thanh Hoan không cách nào đoán được rằng, lầu Thanh

Hoan này về sau trở thành quán ăn đệ nhất Đại Hán, càng ngày càng nổi
tiếng, cuối cùng thành một trong những chốn nổi danh của Trường An.

Ai tới Trường An tất phải ghé qua lầu Thanh Hoan. Không tới lầu Thanh

Hoan nếm thử tay nghề thì sao có thể nói đã đến thành Trường An?

Một chiếc xe ngựa chầm chậm chạy tới, dừng lại trước lầu Thanh Hoan.

Hàn Nhạn Thanh được Lục Y dìu xuống, ngẩng đầu quan sát bảng hiệu lầu
Thanh Hoan, thầm yên tâm trong lòng, cảm giác có một bằng hữu để bản
thân yên tâm giao phó được mọi chuyện thật dễ chịu. Mặc dù nàng không
hoàn toàn tán đồng mọi ý kiến của Tang Hoằng Dương nhưng việc hắn chịu
thành thật nói ra tất cả ít nhất chứng minh rằng hắn rất coi trọng quan hệ
bằng hữu giữa hai người. Dù sao thì ở cái thế giới xa lạ này, mặc dù bọn họ
ai có “người nhà” của người ấy, nhưng về mặt tâm lý thì chỉ coi nhau là
thân thiết nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.