KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 117

Tang Hoằng Dương mặc bộ y phục trắng bước xuống lầu, mỉm cười,

“Cung kính không bằng tuân lệnh.” Hắn cầm lấy cây dao mổ bụng lạc đà,
một con dê nướng hiện ra từ trong bụng lạc đà giữa tiếng hoan hô thán phục
của mọi người. Tang Hoằng Dương tiếp tục mổ bụng con dê, lần lượt lấy ra
rồi mổ bụng ngỗng nướng, gà nướng, cuối cùng dùng mũi dao chọc vào một
quả trứng gà màu vàng óng ánh, tươi cười cao giọng nói: “Xin mời Trần
phu nhân quả trứng gà này.” Một người phục vụ lập tức hô lên nhận lệnh.

Một lát sau, từ nhã thất ở phía đông, lầu trên truyền ra một giọng nói

thanh thoát, “Đa tạ Tang công tử đã ban thưởng món ăn, tiểu nữ không biết
lấy gì báo đáp, xin đàn một khúc để tỏ lòng cảm ơn.” Sau một lúc, tiếng đàn
vang lên thánh thót như nước chảy mây trôi, tiếng ca u hoài lay động lòng
người. “Đường trần lắm thú vui, si tình chi cho khổ, điệu đàng thì đã làm
sao. Kiếp này chửa tàn phai, chắc gì lòng không rối, chỉ mong đem đổi nửa
đời tiêu dao. Tình vẫn gặp nhau cười, mộng về quên mất cả, trách đêm tối
buông mau. Kiếp sau biết ra gì, yêu hận một lời xóa bỏ, nâng chén hát ca,
ta chỉ nguyện được vui đến già. Gió có lạnh không thèm tránh chạy, hoa có
đẹp cũng chẳng buồn coi, ta mãi phiêu du. Tuổi càng cao lòng càng nhỏ lại,
hỏi làm chi nhân quả có nhiều, một mình say sưa. Hôm nay khóc ngày mai
lại cười, không cần ai hiểu hay chia sẻ, kiêu ngạo riêng ta. Vũ có điệu ca
hát bằng lời, đêm dài thức mãi cũng hiểu thôi, bến mộng tìm hoa.”

[3]

[3] Bài hát Tiếu Hồng Trần.

Khúc hát đã hết, toàn bộ tầng lầu đều yên lặng, một lúc lâu sau mới có

người kêu lên một tiếng: “Hay!”, tức thì mọi người cùng trầm trồ khen
ngợi.

Ở trong gian phòng phía đông lầu hai, Hàn Nhạn Thanh đặt cây đàn tỳ bà

xuống, hiểu rằng màn khai mạc mà nàng và Tang Hoằng Dương cẩn thận
dàn xếp đã kết thúc một cách tốt đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.