KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 138

“Huynh đệ!” Tang Hoằng Dương sôi nổi hào hứng nói về hùng tâm tráng

chí của mình với Liễu Duệ, hài lòng thấy hắn sáng mắt lên. Đã là đàn ông
thì phần lớn đều có tham vọng, không cam chịu sống đời bình thường, nếu
còn có chút bản lĩnh thì càng không thể an phận. Hàn Nhạn Thanh ngoảnh
mặt làm thinh, trong lòng thầm thở dài nghĩ hai người này trong thế giới
hiện đại cũng là số một số hai, huống chi bị ném tới nhà Hán của hai ngàn
năm trước, một thời đại khá là đơn giản và man di trong mắt bọn họ.

“Ta vốn đã đưa huynh và Nhạn Nhi vào trong kế hoạch.” Tang Hoằng

Dương ngả người trên chiếc ghế nằm, nói vẻ miễn cưỡng. “Vào thời đại
phong kiến vua có quyền lực cao nhất này, muốn đứng vững thì nhất định
phải có binh quyền. Tiểu tử Lưu Triệt quá lợi hại, chúng ta không tính toán
lật đổ, đành phải kiếm cơm ăn dưới tay y. Liễu huynh xuất thân từ cảnh sát
đặc nhiệm, vậy là không thể tốt hơn rồi. Còn Nhạn Nhi nghe nói cũng rất có
thiên phú ở lĩnh vực chế tạo cơ khí, cũng là nhân tài không thể thiếu.”

“Vậy cũng tốt”, Hàn Nhạn Thanh khẽ mỉm cười, “Sư huynh của muội

xuất thân từ học viện quân sự đấy!”

“Cái gì?” Tang Hoằng Dương sáng mắt lên, “Hóa ra Nhạn Thanh muội

muội không phản đối ý định của ta à?”

Hàn Nhạn Thanh xẵng giọng, “Tại sao muội lại phản đối, chỉ cần các

huynh không bán đứng muội thì dĩ nhiên là muội ủng hộ.”

“Ha ha!” Tang Hoằng Dương cười vẻ mất tự nhiên, mắt đảo lia lịa.

“Muội cũng không thể để cho Mạch nhi và Sơ nhi không có cha chứ. Dù
sao ở đây chúng cũng có thân phận, nếu ngày sau biết muội quyết định thay
thì chưa chắc chúng sẽ không oán muội.”

“Tang Hoằng Dương huynh đừng có mà vừa sống mấy ngày ở thời đại

này thì đã thành người xưa thật sự”, Hàn Nhạn Thanh lạnh giọng, “Chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.