KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 139

sống trong hoàng cung có cái gì hay, được nuông chiều từ bé, bị dạy dỗ
thành những đứa bé không hề biết tới cuộc sống khó khăn của dân chúng,
sao bằng muội dẫn theo bên người cho yên tâm.”

“Thôi được rồi, ta không nói nữa. Chẳng qua…” Tang Hoằng Dương tạm

thời bỏ qua, quay sang nhìn chằm chằm vào hai đứa bé, gãi cằm, “Dù thế
nào thì cũng phải nuôi nấng hai đứa bé này cho tốt mới được.”

Tháng Tám, mùa thu năm Nguyên Quang thứ sáu.

Thị trung Tang Hoằng Dương tiến cử đệ tử Mặc môn là Liễu Duệ, dâng

lên yên ngựa và bàn đạp. Hoàng thượng cực kỳ vui mừng, phong Liễu Duệ
làm giáo úy dự khuyết Kỳ Môn quân. Liễu Duệ vì muốn báo đáp quốc gia
nên không nhận khiến Hoàng thượng càng thêm khen ngợi, phong Liễu Duệ
làm Ngũ Nguyên giáo úy, thống lĩnh Khâu Trạch kỵ. Đây cũng là khởi
nguồn của kỵ binh Khâu Trạch sau này khiến người Hung Nô vừa nghe
danh đã sợ mất mật. Nghĩa huynh Liễu Duệ của Hiếu Vũ Trần hoàng hậu,
người một tay rèn luyện nên đội quân tinh nhuệ đệ nhất Đại Hán cũng xuất
phát từ đây để bước những bước đầu tiên dẫn đến việc phong hầu bái tướng
ngày sau.

“Bệ hạ!” Tang Hoằng Dương đi bên cạnh Lưu Triệt trong hành lang của

cung Vị Ương, “Hiện giờ Hung Nô đang như hổ đói nhòm ngó Đại Hán ta
mà Đại Hán ta cũng thường dụng binh với chúng. Thần biết bệ hạ vẫn lo
lắng việc này, vừa may thần có một người chế tạo được một loại yên ngựa
và bàn đạp, chỉ hiến tặng riêng cho bệ hạ.”

“Vậy à? Yên ngựa này có gì tốt?”, Lưu Triệt hờ hững hỏi.

Tang Hoằng Dương là con của thương nhân Lạc Dương, vốn có kỹ năng

“đoán ý”, mười ba tuổi đã nhận chức thị trung nhưng sau đó cũng không
được vinh hiển, mãi đến khi Mạc Ung Niên xuyên không thì mới dần dần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.