KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 141

“Miễn lễ!”, giọng nói đều đều của Lưu Triệt từ phía trên truyền xuống.

Liễu Duệ đứng dậy, kín đáo đánh giá vị đế vương trẻ tuổi mặc gấm đen, mặt
mày sáng láng, oai vệ khác thường. Quả nhiên có phần giống với Trần
Mạch đang quấn trong tã lót.

Tang Hoằng Dương đứng ở bên Lưu Triệt, cười khẽ với Liễu Duệ. Liễu

Duệ nhìn theo ánh mắt của hắn thì thấy một thanh niên mặc y phục màu
xanh, thần thái rạng rỡ, vẻ mặt bình thản đứng hầu sau Lưu Triệt liền biết
đó là Vệ Thanh.

Vệ Thanh nhờ có lần xuất quân ở Thượng Cốc tiến thẳng tới triều đình

Hung Nô, lập nhiều công lớn nên lúc này đã được phong làm quan nội hầu.
Cho dù là vì quan hệ với tỷ tỷ Vệ Tử Phu hay vì thực lực của bản thân thì
vẫn được Lưu Triệt cực kỳ coi trọng, nhưng hắn đã là nhân vật làm mưa
làm gió trong triều Hán. Nếu không phải vì Hàn Nhạn Thanh, Liễu Duệ rất
sẵn lòng kết giao với viên tướng được lưu danh trong sử sách Tây Hán này.
Đáng tiếc hiện giờ… Liễu Duệ thầm thở dài, cho dù là vì Hàn Nhạn Thanh
hay là vì bản thân mình thì hắn đều phải coi Vệ Thanh là địch. Hắn chỉ sợ
địch ý của Hàn Nhạn Thanh lúc này đối với Vệ gia cũng không cao, một khi
Vệ gia biết sự tồn tại của Hàn Nhạn Thanh thì mới là lúc một mất một còn.
Đây là số mệnh của hai nhà Trần, Vệ. Đã đến tình thế như bây giờ thì chỉ sợ
rằng người tạo ra nó là Lưu Triệt cũng không thể nào thay đổi được cục
diện.

“Liễu tiên sinh, xin mời!”, Lưu Triệt nói vẻ bình thản, trên mặt cũng

không biểu hiện gì.

Y nói xong liền có người của Ngự mã giám dẫn ra một con ngự mã toàn

thân đỏ rực, tiếng hí vang rền, bốn vó khỏe khoắn, thần thái kiêu ngạo. Liễu
Duệ bất giác thầm khen. Trong huấn luyện cảnh sát đặc nhiệm hiện đại bao
gồm cả việc thuần phục ngựa, kỹ thuật cưỡi ngựa của Liễu Duệ rất tốt nên
thấy tuấn mã như vậy cũng không sợ. Hắn cẩn thận xem xét yên ngựa, bàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.