KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 157

“Nếu đã vậy”, Liễu Duệ quyết định thật nhanh, “Sáng mai ta sẽ tới bái

chào Lý tướng quân, nhân tiện giới thiệu về chiếc yên ngựa luôn.”

“Hay quá, Tướng quân và ta sẽ ở quân doanh chờ đại giá”, Lý Kỳ cũng

thẳng thắn nói luôn, “Tướng quân mới tới Ngũ Nguyên nên chắc mệt rồi,
sớm trở về an giấc đi.” Hắn liếc ánh mắt đầy ẩn ý nhìn về phía lầu Di Hồng
mà Liễu Duệ vừa đi ra khiến Liễu Duệ cảm thấy nóng mặt, cố kìm nén ý
muốn giáo huấn cho Hàn Nhạn Thanh một trận.

Ngày hôm sau, Liễu Duệ một mình đi tới phủ Ngũ Nguyên bái tướng,

dựa vào lợi thế có yên ngựa bàn đạp nên dễ dàng giành được cảm tình của
Lý Tiêu, thái thú Ngũ Nguyên.

“Vi thử Long Thành Phi tướng trấn, ngựa Hồ đâu dám vượt Âm sơn.”,

Lý Tiêu khẽ vuốt râu, “Nghe Lý Kỳ nói là Liễu giáo úy vừa tới Ngũ
Nguyên ngày hôm qua?”

Lý Tiêu là một người trung niên tầm khoảng từ ba đến bốn mươi tuổi, có

tất cả đặc trưng của một đại tướng theo tiêu chuẩn Trung Quốc cổ đại, thân
thể cường tráng, ánh mắt sắc bén nhưng lúc này đang nhìn Liễu Duệ với vẻ
tán thưởng khó thấy.

“Đúng vậy!” Liễu Duệ khom người nói, “Mạt tướng đến Ngũ Nguyên

ngày hôm qua, trong lúc tán gẫu với mọi người thì bỗng nghĩ tới Lý tướng
quân bảo vệ quốc gia giúp cho dân chúng biên quan được sống yên ổn,
trong lòng cảm khái mới buột miệng ngâm mấy câu thơ, ngờ đâu Lý kỵ úy
lại nghe thấy.”

“Tốt, tốt!” Lý Tiêu mỉm cười, bỗng nhiên có chút thương cảm, “Nếu gia

phụ biết được là Liễu giáo úy sùng bái người như thế thì nhất định sẽ hết
sức vui mừng.” Liễu Duệ hỏi lại vừa ngạc nhiên vừa nghi hoặc, “Chẳng lẽ
lệnh tôn là?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.