KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 163

cũng được lợi không ít. Mặc dù thân thể A Kiều được nâng niu từ bé, lại
vừa sinh con nên không rèn luyện nhiều, chân tay hơi ngượng nghịu nhưng
vẫn trội hơn Tiết Thực. Công thủ nhịp nhàng, nàng rất nhanh đá một cước
trúng vào eo Tiết Thực, rồi mỉm cười hỏi, “Ngươi đã phục chưa?”

“Không phục”, Tiết Thực vốn quật cường, lại chưa bao giờ chịu nhục

như thế nên rống lên.

“Vậy thì đánh tiếp”, Hàn Nhạn Thanh nghiêm mặt. Nàng biết phải nhân

cơ hội thu phục Tiết Thực để lập uy trong quân doanh. Binh lính trong quân
doanh chỉ chịu thần phục một thứ duy nhất là võ lực, phải triệt để thắng
được bọn họ về võ lực thì mới có thể đạt được quyền uy.

Hàn Nhạn Thanh lần thứ bảy khống chế cổ tay Tiết Thực, khéo léo quật

hắn ngã xuống đất. “Ngươi đã phục chưa?”, mồ hôi trên trán nàng nhỏ ròng
ròng, thầm nghĩ sau này về gặp sư phụ sẽ càng phải chăm chỉ luyện võ. Một
binh sĩ Hán bất kỳ đã có thể khiến nàng toát mồ hôi, xem ra cũng không thể
quá ỷ vào thân phận cảnh sát đặc nhiệm hiện đại của mình nữa.

Tiết Thực thở dài, vùng dậy quỳ gối, “Ta phục rồi.”

“Vậy thì tốt!” Hàn Nhạn Thanh trở lại bộ dạng thánh thiện không gì sánh

bằng, khen ngợi, “Công phu của ngươi không tệ. Ta về sẽ nói với Liễu giáo
úy một tiếng để điều ngươi đến quân doanh huấn luyện.”

“Đa tạ Trần thiếu gia.”

Hàn Nhạn Thanh trở lại chỗ ngồi, nhìn thấy trong mắt binh sĩ dưới quyền

đều đã có một tia kinh sợ thì khẽ nhếch miệng, cuối cùng thì mồ hôi vừa rồi
đổ ra cũng không uổng phí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.