KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 161

dưới…”, hắn nhếch mép, “ta sẽ khiến cho bọn họ không có thời gian để nảy
sinh lòng dạ này khác.”

“Nhưng mà…” Hắn chắp tay bái Hàn Nhạn Thanh, “Nhạn Nhi chu đáo

hơn huynh, hiện cũng cần phải làm một số công tác nội bộ. Các quy chế
phân công cụ thể này thì sẽ phải làm phiền sư muội.”

“Tỷ, tỷ tính sẽ làm gì?” Thân Hổ khó hiểu nhìn Hàn Nhạn Thanh sai

người khênh bàn tới trước trướng trung quân

[2]

rồi ngồi xuống đó.

[2] Trung quân: Đạo quân ở giữa thường do chủ tướng trực tiếp chỉ huy, theo cách tổ chức quân

đội thời xưa (gồm tiền quân, trung quân và hậu quân).

“Người tiếp theo.” Hàn Nhạn Thanh cẩn thận đổi chân thành một tư thế

tương đối thoải mái. Hai ngàn quân Hán thuộc loại già yếu bị loại ra hôm
qua đang sắp xếp thành đội ngũ thật dài trước bàn, một thiếu niên bước lên.

“Họ, tên, quê quán, nghề nghiệp?”, Hàn Nhạn Thanh đến bây giờ thì chỉ

còn hỏi lấy lệ.

“Ta tên Tiết Thực”, thiếu niên nói giọng trong trẻo, “Nguyên quán ở

Hoài Nam, trước đây làm ruộng ở quê.” Hắn liếc Hàn Nhạn Thanh, thấy
nàng mặc y phục đắt tiền nhưng thân hình nhỏ bé nên ánh lên vẻ khinh
miệt, “Ngươi là ai? Có chức quan gì? Dựa vào đâu mà ngồi đây hỏi chúng
ta?”

“Ơ…” Hàn Nhạn Thanh ngẩng đầu lên nhìn vẻ hứng thú, “Từ đầu cho

tới tận bây giờ chỉ có ngươi là người đầu tiên hỏi ta như vậy, không tệ,
không tệ. Không phục có phải không, chúng ta làm một trận so tài đi.”

“Tiểu gia, Tiết Thực không có ý như vậy đâu.” Một thiếu niên trông

nhang nhác cùng lứa mặc chiếc áo vá chằng vá đụp nhưng có cặp mắt trầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.