KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 162

tĩnh từ phía sau vòng lên túm lấy ống tay áo của Tiết Thực, “Mau nhận lỗi
với tiểu gia đi.”

Tiết Thực vùng tránh khỏi tay hắn, “Trần thiếu gia, xin mời.”

Hàn Nhạn Thanh nhìn quanh bốn phía một vòng, những binh sĩ còn lại

đều coi như chuyện không liên quan đến mình, ngước mắt nhìn lên trời.
Một số tỏ vẻ băn khoăn lo lắng, một số nhìn có vẻ hả hê nhưng phần nhiều
là hờ hững. Nàng khẽ mỉm cười, thầm tính toán rồi chắp tay đứng lên đi tới
trường luyện võ, dáng vẻ thoải mái, nhẹ nhàng bảo Tiết Thực, “Ngươi ra
chiêu đi!”

Nơi này ở trong quân doanh Khâu Trạch, nàng không hề lo lắng có ai đó

sẽ nhận ra mình, hơn nữa còn hy vọng, đội quân này về sau sẽ trung thành
với mình ở mức độ nhất định nên cũng không đeo mặt nạ da người. Nàng
vừa nở nụ cười thì Tiết Thực cảm thấy như có ánh mặt trời rạng rỡ xuyên
qua áng mây làm mê muội lòng người. Hắn khẽ giật mình, lập tức tỉnh lại
hô lên: “Nhường nhịn rồi”, tiếp đó xông lên đánh ra một quyền.

Tiết Thực rất tin tưởng vào sức mạnh của bản thân, tuy còn nhỏ tuổi

nhưng khá kiên cường, tính tình lại dũng cảm. Hắn dám tự nhận mình thuộc
vào nhóm một trăm người hàng đầu trong số năm ngàn tân binh. Hôm qua
Liễu Duệ dựa theo tuổi tác và ấn tượng mà sơ tuyển ra ba ngàn quân nhưng
không có hắn nên hắn vẫn cảm thấy không phục. Lúc này hắn quyết tâm
phải thể hiện một chút lợi hại. Thấy vị thiếu niên công tử trước mặt có thân
hình khá mỏng manh nên bất giác giảm đi bảy phần công lực. Hắn không
ngờ Hàn Nhạn Thanh lại có bộ pháp linh hoạt, né tránh khỏi đường quyền
rồi tung một cước quét ngang khiến hắn lảo đảo suýt nữa vấp ngã, lúc đó
hắn mới bắt đầu nghiêm túc trở lại.

Hàn Nhạn Thanh vốn xuất thân từ cảnh sát đặc nhiệm hiện đại, trên

đường đi Ngũ Nguyên thường thấy Tiêu Phương chỉ giáo cho Liễu Duệ nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.