KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 164

“Ngươi tên là gì?” Nàng nhìn thiếu niên vừa đứng ra khuyên giải Tiết

Thực.

“Ta tên là Ngụy Tự Nam”, thiếu niên bước ra khỏi hàng, “Đồng hương

của Tiết Thực.”

“Ngươi…” Hàn Nhạn Thanh hỏi hắn vài vấn đề, xác nhận hắn rất thông

minh cơ trí, bèn trầm ngâm hỏi, “Ngụy Tự Nam, ngươi làm quản gia quân
doanh cho ta có được hay không?”

“Quản gia?” Ngụy Tự Nam bị hai từ này làm cho kinh ngạc đến sững sờ.

“Ừ”, Hàn Nhạn Thanh gật đầu, “Ngươi cũng thấy rồi đó, Liễu giáo úy

không cần nhiều binh lính như vậy. Chuyện các ngươi cần làm là biến quân
doanh này thành một nơi kinh doanh. Đã là đại gia đình thì phải có người
canh tác, có người nấu cơm, có người chăn ngựa, có người trông coi kỷ luật
quân đội. Ta cần một người quản lý tất cả những việc này, lại thấy ngươi có
cơ trí, vừa rồi chịu đứng ra nói thay cho Tiết Thực, cũng có chút nghĩa khí,
cho nên…”

Ngụy Tự Nam lập tức quỳ xuống, “Tiểu nhân nguyện ý.”

“Tốt!” Hàn Nhạn Thanh mỉm cười gật đầu, nhìn đám người bên dưới

đang ồn ào bàn tán thì giơ tay lên nói, “Ta biết Đại Hán chúng ta chưa có lệ
như vậy nhưng cũng không có quy định nào là không thể làm như vậy, đúng
không?” Nàng đảo mắt, chắp tay vẻ nghiêm trang, “Ta hy vọng các ngươi
coi quân doanh là một đại gia đình, vậy thì trợ giúp huynh đệ mình làm việc
là đương nhiên. Các ngươi phải biết rằng, có sự ủng hộ của các ngươi thì
đội quân ba ngàn binh sĩ của chúng ta mới có thể an tâm chiến đấu trên
chiến trường. Các ngươi cũng đang dùng phương thức của mình tự bảo vệ
người nhà. Thân phận của các ngươi cũng giống như bọn họ. Ta cũng biết
trong một cánh rừng lớn thì lớp chim nào cũng có, vì thế nên ta sẽ thiết lập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.