KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 171

“Vậy ngươi có còn nữa không?” Mạnh Tắc Nhiên vụt cái đã đến trước

mặt nàng “Ồ”, lão ngưng thần nhìn Trần Sơ trên tay Lộng Triều, “Đứa bé
này!”

Hàn Nhạn Thanh nhìn con gái bi bô vẫy vẫy cánh tay, nét mặt thoáng vẻ

đau đớn. Có quá nhiều chuyện cùng trùng hợp xảy ra vào đúng thời gian
nàng sinh nở đến nỗi Sơ Nhi đã bị tổn thương từ khi còn ở trong bụng mẹ,
sau khi ra đời đành phải nhờ Tiêu Phương châm cứu hàng ngày mới không
bị làm sao nhưng kinh mạch yếu ớt không thể tập võ.

“Dường như mạch của con bé này bị thương tổn, may là được Dung

Nam điều trị nên mới hết lo, nhưng không thể tập võ.” Mạnh Tắc Nhiên đặt
ngón tay vào mạch môn của Trần Sơ, vuốt râu trầm ngâm, “Nếu chiếu cố
thích đáng thì trong vòng ba năm đến năm năm sẽ có thể khôi phục lại như
người thường.”

“Đa tạ sư tổ!” Hàn Nhạn Thanh lấy lại vẻ tươi cười, khom người thi lễ.

“Ai là… sư tổ của ngươi?”, Mạnh Tắc Nhiên vung tay áo, tức giận hỏi.

Lão lại nhìn sang Trần Mạch đang quấn trong tã lót, thật sự không nỡ, “Đứa
bé này cũng được lắm. Ta cho A Giải thu nó làm đồ đệ, đồng ý cho ngươi
và đám hạ nhân của ngươi ở lại sườn núi, được không?”

“Không được”, Quách Giải lắc đầu quầy quậy, cảm thấy choáng váng.

Mặc dù hắn là du hiệp, không để ý lắm tới triều đình, nhưng thu hoàng tử
duy nhất hiện nay của đương kim Thánh thượng làm đồ đệ thì… Hắn lắc
đầu, cứ để cho tiểu sư thúc tài hoa rước lấy phiền toái đi.

“Sư phụ, Nhạn Nhi thật sự rất thông minh, nàng học y thuật cũng rất

giỏi.” Tiêu Phương vội nói, hy vọng sư tôn quyết định lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.