KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 176

“Nhạn muội, thấy thư như gặp mặt. Mùa đông năm nay, quân Khâu

Trạch kỵ đã được huấn luyện đến mức khiến huynh hài lòng. Muội ở ẩn
cũng đã lâu rồi. Theo sử sách, sang năm sau sẽ xảy ra trận đại chiến Mục
Nam. Vệ Thanh sẽ xuất binh từ thành Sóc Phương. Sóc Trung rất gần với
Ngũ Nguyên, đây là cơ hội của chúng ta. Nhạn Nhi hãy gửi Mạch Nhi và Sơ
Nhi lại cho Tiêu Phương, dẫn Thân Hổ xuống núi gặp huynh cùng bàn bạc,
việc lớn sắp thành rồi.

Huynh: Duệ”

Trên đỉnh núi Đường Cổ Lạp Sơn.

Một trận gió Bắc tràn qua thổi những bông hoa tuyết bay lất phất rồi đậu

xuống trên người Hàn Nhạn Thanh, nàng đưa tay khẽ phủi, gấp lá thư lại rồi
cất vào trong ngực. “Nham Nhi!” Nàng vươn tay ra, con chim ưng tên gọi
Tiểu Nham sà xuống đậu lên trên tay. Nó xù lông cổ, hung hăng giương
móng vuốt hướng về phía người đang đi tới khiến Hàn Nhạn Thanh vội
vàng dùng tay trái vỗ về.

“Nhạn Nhi à, hôm nay chúng ta ăn món gì đây?” Mạnh Tắc Nhiên lướt

rất nhanh đến trước mặt nàng, dày mặt hỏi. Trên mặt tuyết phía sau lưng lão
không hề có một dấu chân.

“Sư tổ hăng hái quá!” Hàn Nhạn Thanh nhướng mày cười cười rồi thả

Tiểu Nham ra. Con chim ưng hót lên hai tiếng rồi bay về phía chân trời.
Nàng xoay người lại tiếp tục đắp người tuyết. Ba năm rưỡi trước đây, Mạnh
Tắc Nhiên đã bị nàng dùng rượu và thức ăn ngon đánh gục, rồi qua thời
gian tiếp xúc lâu như vậy, nàng đã sớm hiểu rõ tính cách của lão nên cũng
không cần làm ra vẻ tôn sư trọng đạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.