KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 180

Lê Bình là người mà Nhạn Thanh bố trí ở Đường Cổ Lạp Sơn để liên lạc

với tổ chức tình báo, bình thường vẫn sinh sống bằng nghề đồ tể và truyền
tin tức giữa Dung ma ma và Hàn Nhạn Thanh. Kể từ khi ở trên đỉnh Đường
Cổ Lạp Sơn, mấy người theo hầu nàng cũng học một chút khinh công mới
có thể ra vào tự do. Ra vào Phi Tuyết các đều là cao nhân nên Hàn Nhạn
Thanh cũng không có ý giấu giếm bọn họ. Người của Triêu Thiên môn biết
Hàn Nhạn Thanh đang làm một số việc bí mật, thậm chí mỗi quý xuống núi
một lần nhưng đều biết ý không hỏi han gì. Chỉ có Tiêu Phương và Quách
Giải là biết một vài lý do đại khái.

Xem ra mình nhất định phải xuống núi một chuyến rồi. Hàn Nhạn Thanh

nghĩ như vậy lúc đi vào Phi Tuyết các.

“Mẫu thân, ôm con nào.” Tiểu Tảo Tảo mặc áo may từ da cáo trắng lật

người trên giường đưa hai tay ra đòi. Trần Sơ vừa ba tuổi, Hàn Nhạn Thanh
đặt tên mụ cho nó là Tảo Tảo, bởi vì như cách nàng giải thích với mọi
người thì chữ “Sơ” có nghĩa là sớm. Cái tên này rất dễ gọi, người mẹ đã gọi
con như vậy thì mọi người cũng vui vẻ gọi theo.

“Tảo Tảo!” Hàn Nhạn Thanh chợt thấy trong lòng mềm nhũn, vội vàng

ôm lấy con gái rồi hỏi, “Tảo Tảo hôm nay có lạnh không?”

Trên Đường Cổ Lạp Sơn, ngoài Trần Tảo Tảo vì bị tổn thương kinh

mạch không thể luyện võ nên sợ lạnh, còn thì ngay cả ca ca Trần Mạch
cùng ba tuổi đã luyện tâm pháp chống lạnh từ nhỏ. Hàn Nhạn Thanh thương
con gái nên bắt Quách Giải ở trong núi tuyết ba ngày ba đêm bắt được một
con cáo tuyết may thành áo choàng, để thêm lò than trong phòng Tảo Tảo
rồi mới an tâm cho con gái ở lại trên đỉnh Đường Cổ Lạp Sơn.

“Không lạnh!”, Tảo Tảo ngọt ngào đáp. Thấy mẫu thân ăn mặc phong

phanh, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn nhăn lại, “Mẫu thân lạnh không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.