KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 197

“Chủ nhân, có phải là...?” Qua một khắc, một tên áo đen nơm nớp sợ hãi

tiến lên định hỏi, còn chưa kịp nghe trả lời thì bỗng thấy có hô bên dưới,
“Chủ nhân, phát hiện...”

Một tiếng kêu đau đớn sau đó là âm thanh chiến đấu vang lên, tên thủ

lĩnh phấn chấn phất tay, “Đi xuống!”

Ở dưới hẻm núi đã có năm, sáu người áo đen ngã xuống, số còn lại đang

đánh giáp lá cà với người Hán. Người đàn ông cầm đầu xuất thủ vô cùng ác
độc, cứ qua mấy hiệp lại đánh ngã một người, động tác dứt khoát đầy sức
mạnh. Sáu người kia cũng không có ai yếu. Tên thủ lĩnh che mặt thoáng
kinh hãi, bọn người Hán có sức chiến đấu như vậy từ lúc nào?

Trong khoảnh khắc, người đàn ông cầm đầu ngẩng lên trông thấy hắn thì

liền nhếch miệng cười đầy hàm ý rồi xoay người ra lệnh một câu. Ba người
phía sau người đàn ông ấy lập tức ngừng chiến đấu, xoay người lao vào sơn
động vừa ẩn nấp lúc trước, ba người còn lại vẫn đứng sau lưng không hề
hoảng loạn.

“Hắn muốn làm gì chứ?” Tên thủ lĩnh che mặt dừng bước nghĩ ngợi.

Song thực tế không để cho hắn nghĩ ngợi quá lâu, lại có thêm hai tên áo đen
nữa ngã xuống, máu của đồng bọn kích thích những tên áo đen bên cạnh đỏ
ngầu mắt. “Xông lên đi!” Hắn nghe thấy tiếng thuộc hạ kêu gào ầm ĩ, “Băm
nát đám người này thành thịt vụn để báo thù cho bọn họ.”

Ở bên hẻm núi, bốn người quây lại thành một vòng, dựa lưng vào nhau

ngoan cường chiến đấu.

“Thêm hai mươi người nữa lên.” Tên thủ lĩnh cảm gỉác không ổn, vội

vàng hô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.