KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 196

“Khốn kiếp!” Tên thủ lĩnh che mặt hung hăng đá tên vừa lên một cái,

“Rõ ràng vừa mới ở đó, ngươi cho là bọn chúng mọc cánh rồi sao?”

Cho dù thật sự là chim bay lên thì cũng phải nhìn thấy chứ, tên mặc đồ

đen thầm nghĩ nhưng không dám nói ra, sợ lại chọc cho thủ lĩnh nổi giận.

Tên thủ lĩnh bịt mặt trấn tĩnh lại rất nhanh, phất tay, “Bọn chúng nhất

định còn đang ở trong khe núi, chỉ là không biết trốn đâu. Phái hai mươi
người xuống dưới lục soát, những người còn lại sẵn sàng chờ lệnh.” Dưới
ánh mặt trời, tay hắn thon dài trắng nõn lạ thường, trên ngón trỏ đeo một
chiếc nhẫn nạm ngọc phản chiếu ánh sáng mặt trời lấp lánh cho thấy phẩm
chất cao quý, người bình thường không thể có.

“Đáng ghét.” Hắn hung hăng vỗ một chưởng vào cây cổ thụ bên cạnh,

“Bọn chúng chỉ cần tiến thêm về phía trước mấy bước thì đã sa vào vòng
vây của chúng ta, tên tướng quân đó cũng có chút bản lĩnh, lại rất cảnh
giác.”

“Chủ nhân, vẫn không có động tĩnh gì”, đám người áo đen dần trở nên

nôn nóng. Lần phục kích trong biên giới Đại Hán này tuy mạo hiểm nhưng
là cơ hội hiếm có, hơn nữa lấy trăm người đối kháng với bảy người cộng
thêm lợi thế về địa hình thì thế nào cũng phải thắng mới đúng. Sau khi
thành công lại chia ra thành nhóm nhỏ rời khỏi Ngũ Nguvên thì dù Thái thú
Ngũ Nguyên có khả năng lớn đến đâu cũng không thể điều tra ra tình hình
thật sự. Thế nhưng bỗng nhiên gặp phải tình huống này khiến bọn chúng
không kịp trở tay. Nói thế nào thì việc một lực lượng gần trăm người không
rõ của thế lực nào bỗng nhiên xuất hiện trong quận, cho dù đám người Liễu
Duệ bị vây trong hẻm núi không cách nào chạy thoát được, nhưng nếu có ai
đó vô tình nhìn thấy và báo cho quan phủ nhà Hán thì bọn chúng cũng sẽ
gặp phiền toái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.