KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 264

“Hoàng thượng!” Sắc mặt Công Tôn Hoằng hơi lúng túng, “Đúng là gần

đây thê tử của thần ở nhà có sử dụng một loại hương thơm, mặc dù thần già
rồi nhưng được ngửi hàng ngày thì thấy cũng có hiệu quả làm cho tinh thần
được sáng suốt. Nhưng hương thơm có thể trị được bệnh cho hoàng tử
trưởng hay không thì cựu thần không biết. Chỉ biết là…”

“Biết cái gì?”

“Chủ của Tử Dạ y quán có y thuật rất cao minh, thê tử thần bị bệnh tim

từ nhỏ, được Hoàng thượng ân điển ban ngự y đến chữa trị nhưng cũng chỉ
có thể miễn cưỡng khắc chế, tháng trước lấy thuốc ở Tử Dạ y quán thì gần
như không còn tái phát.”

“Vậy à?” Lưu Triệt nghe xong bèn quay sang phân phó, “Dương Đắc Ý.”

“Có nô tài.”

“Ngươi dẫn người đến Tử Dạ y quán lấy một chút Trầm Thủy hương.”

“Dạ.”

“Nếu sức khỏe của Hoàng tử trưởng chuyển biến tốt lên”, Lưu Triệt cười

nhạt, trong khóe mắt ánh lên ý tứ kỳ quái, “Tang Hoằng Dương, trẫm chắc
chắn sẽ có khen thưởng.”

“Thần không dám, chia sẻ âu lo, cởi bỏ gánh nặng cho Hoàng thượng là

bổn phận của thị thần”. Tang Hoằng Dương vẫn một mực giữ lễ.

Chiêu Tài trông thấy Tang Hoằng Dương từ trong cung đi ra thì vội vàng

nghênh đón, “Thiếu gia, khí trời lạnh rồi, chắc tuyết sắp rơi”, nói xong liền
phủ thêm cho chủ nhân một cái áo khoác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.