KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 318

hoang phí.”

Hoắc Khứ Bệnh khẽ xoa đầu cô bé, trong lúc lơ đãng chợt trông thấy tại

hành lang đầu ngọn giả sơn có một bóng người đang chậm rãi xoay lưng,
ống tay áo dài rộng phất phơ trong gió, màu gấm vàng sậm thể hiện là thân
phận tôn quý trong cung Vị Ương, cũng chỉ có một người đủ tư cách được
mặc. Nụ cười của hắn dừng nơi khóe miệng, cúi đầu nhìn xuống cô bé ngây
thơ thông tuệ, những biến chuyển lần này là tốt hay xấu?

Vệ Thiếu Nhi ở trong đình nghỉ chân cách đó không xa, nhìn sang phía

ngọn giả sơn hỏi vẻ nghi hoặc, “Nương nương, người để Khứ Bệnh tiếp xúc
với Công chúa Duyệt Trữ là có ý đồ gì?”

“Nhị tỷ yên tâm”, Vệ Tử Phu ngồi quay lưng lại phía ngọn giả sơn, thị

nữ cầm bình tới rót trà cho nàng ta, Vệ Tử Phu cầm chén lên nhấp một
ngum, “Khứ Bệnh là đứa cháu ngoại mà Hoàng thượng và bản cung coi
trọng nhất, bản cung tuyệt đối không có ý khiến cho nó bất lợi.”Nàng ta đặt
chén trà xuống, trong mắt thoáng vẻ âm u, “Trần A Kiều cho rằng đưa một
đứa con gái vào cung là có thể xoay chuyển được tâm tư Hoàng thượng, bản
cung càng muốn thấy cô ta chôn chung cùng với con gái.”

“Nương nương cần gì phải lao tâm khổ tứ như thế”, Vệ Thiếu Nhi nói vẻ

xem thường, “Chỉ có mỗi một đứa trẻ con, lại ở trong cung Vị Ương, nương
nương là hoàng hậu thì chẳng phải muốn nó thế nào sẽ như thế ấy hay sao?”

“Tỷ tỷ!” Vệ Tử Phu quát lớn, thấy Vệ Thiếu Nhi sợ đến tái mặt thì dịu

lại, buồn rầu nói, “Tỷ tỷ, may là vừa rồi chỉ có toàn người mình, sau này
chớ có nói như thế.”

“Người trên cõi đời này đều gọi ta là Hoàng hậu, tôn sùng đến cực điểm

nhưng nào biết rằng Hoàng hậu có lớn đâu chăng nữa thì bên trên vẫn còn
có Hoàng thượng. Năm xưa Hoàng hậu A Kiều thế mạnh như vậy mà còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.