KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 363

phái người triệu Lưu Sơ đi thì y là bậc đế vương phải biết ngay nhưng lại
không có phản ứng gì. Không ai hiểu rõ hơn y việc mẫu thân có thể từ một
vị phu nhân chốn hậu cung leo lên ngôi hoàng hậu, trợ giúp cho con mình
đoạt được ngôi vị hoàng đế. Đó phải là một người khôn khéo đến bao
nhiêu, thậm chí có lúc còn lý trí hơn y. Phải cư xử với Lưu Sơ như thế nào
thì tự bà sẽ có chừng mực. Y chậc lưỡi, cho dù bà có trách phạt Lưu Sơ thì
có lẽ Lưu Sơ cũng chỉ phải chịu khổ một chút thôi. Những tin tức trái ngược
từ cung Trường Nhạc truyền đến khiến y cảm thấy rất thú vị. Giống ai à? Ai
là người có thể làm cho Vương thái hậu phải tỏ sắc mặt u buồn rồi lại
chuyển sang vô cùng sủng ái Lưu Sơ được chứ?

Y vừa chợt hiểu ra thì đúng lúc nội thị ở ngoài cửa truyền báo: “Quan

Nội đình Trương Thang cầu kiến.”

“Truyền vào.”

Một lát sau. Trương Thang đã vào đến nơi, vẻ mặt khá trầm trọng, bái

lạy xong liền bẩm, “Thần Trương Thang bẩm báo Hoàng thượng, con trai
thứ của Hoài Nam vương Lưu An là Lưu Kiến hôm qua báo lên việc ba
nước Giao Đông, Hành Sơn, Giang Đô định mưu phản, bắt giam Hoài Nam
thái tử Lưu Thiên. Hoài Nam vương muốn tỏ rõ ý chí của mình đã đặc biệt
sai người báo cáo lên Hoàng thượng, xin Hoàng thượng cử binh bình định
và cứu Hoài Nam thái tử Lưu Thiên.”

Lưu Triệt liền cảm thấy một luồng lửa giận xông lên tận óc, luôn miệng

nói: “Được, được.” Khi trấn tĩnh lại y liền hỏi, “Trương khanh có biết việc
này thật giả thế nào không?”

Trong lúc Duyệt Trữ công chúa Lưu Sơ đang nhớ mẫu thân thì Hàn Nhạn

Thanh ôm tỳ bà bước xuống lầu, khom người chui vào xe ngựa dùng để đãi
khách của vương phủ Giao Đông. “Di Khương”, nàng bảo “Vén rèm xe lên
một chút cho thoáng gió.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.