KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 429

“Nga Nhi đã là tỷ muội với Lăng Nhi nên chúng ta cũng không cần giữ

lễ tiết, cứ gọi ta một tiếng tỷ tỷ đi”, A Kiều lên tiếng khỏa lấp không khí
lúng túng, tinh nghịch thè lưỡi, “Gọi như bình thường xem như ta già lắm
rồi, thật không vui.”

“Nga Nhi không dám”, Kim Nga thi lễ, “Sao Trần nương nương lại xuất

cung?”

“Lén chạy ra ngoài đấy chứ”, Lưu Lăng nháy mắt, làm bộ sợ hãi, “Tẩu

tẩu, tẩu đừng tố cáo với vị cữu cữu hoàng đế kia của tẩu đấy nhé.” Nói xong
không đợi Kim Nga lên tiếng đã hỏi tiếp, “Phụ thân và ca ca đâu?”

Đại tư nông Tang đại nhân mở tiệc lớn đón khách, phụ thân, tướng công

và Bất Hại đều đi cả rồi.” Kim Nga trả lời “Chỉ có Thiến Nhi ở nhà với mẫu
thân.”

Lưu Lăng nắm tay Trần A Kiều, “A Kiều tỷ tỷ theo muội đi gặp mẫu

thân nào”, rồi không để Trần A Kiều kịp nói gì thêm đã kéo nàng vào trong.
Kim Nga nhìn theo bóng lưng hai người hồi lâu vẫn không thể hiểu nổi.
Nàng ta vốn đã nghe chuyện giữa cô em chồng và Trần A Kiều nhưng chỉ
cười mà coi đó là chuyện đùa, lúc này tận mắt nhìn thấy hai người thân thiết
đến mức chẳng cần giữ lễ tiết thì bất giác không thể tin nổi. Trong gia tộc
đế vương còn có tình cảm chân thành này sao?

Trần A Kiều theo Lưu Lăng vào nội viện, đi qua cửa ngách thì thấy một

dãy hành lang ngang dọc dẫn tới phòng chính. Các rường, các cột của
phòng chính quả nhiên được chạm trổ tráng lệ, phía trên treo một tấm biển
viết ba chữ “Lưu Hương cư”, nét bút như rồng bay phượng múa, lạc khoản
phía dưới đề là Hoài Nam Lưu An. Trần A Kiều thở dài Lưu An dù có
muôn vàn điều không phải nhưng luôn đối xử hết sức chu đáo với người vợ
kết tóc xe tơ của mình. Quý tính của Đồ vương phi chẳng phải bắt đầu từ
chữ “Hương” sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.