KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 511

một người nào cả. Sở Phục là nữ vu sư của am Thủy Nguyệt ở Lam Điền
nhưng giờ đến đó hỏi thì không còn một ai trong am Thủy Nguyệt biết về
cô ta. Nghe nói sau khi Tảo Tảo hồi cung và trước khi A Kiều tỷ trở về
khoảng một tháng, am Thủy Nguyệt bỗng nhiên xảy ra hỏa hoạn, không
một ai thoát chết. Mà trong thời gian đó, quân sư của Vệ gia là Công Tôn
Hạ cũng đang ở Lam Điền.”

Tang Hoằng Dương nheo mắt, liếc nhanh sang Trần A Kiều, nàng hất

hàm, “Làm gì thế? Chê muội còn chưa trở về cái cung Trường Môn này đã
bị Vệ gia dọn sạch rồi à?”

“Không dám, không dám.” Tang Hoằng Dương nhăn nhó, “Có điều phải

làm thế nào để phá vỡ tình thế hôm nay chứ?”

Trần A Kiều cũng hoang mang, cứ tiếp tục thế này không được sao?

Không tranh giành, cuộc sống bình an trôi đi. Bây giờ thì nàng và Vệ Tử
Phu cùng đang chọn cách lạnh lùng quan sát đối phương xem ai là người ra
tay trước. Thế nhưng rốt cuộc trận đấu tranh không thể tránh khỏi này là vì
lý do gì?

“Thôi được rồi, không cần bàn về chuyện này nữa.” Liễu Duệ gạt đi, “Ta

cũng có tin tức, không biết nương nương có muốn nghe không. Ta nhờ
Ngụy Tự Nam đi Tây Vực tìm kiếm một vài thứ. Mấy hôm trước, Ngụy Tự
Nam đã sai người báo về là đã tìm được cái gọi là An Thần Hồi hương gì
đó, ta nghĩ chắc đó là lá hồi, bèn dặn Tiết Thực khi về kinh nhậm chức thì
tự mình mang đến.”

“Ồ”, Trần A Kiều suy nghĩ một chút rồi nói, “Tiện thể mở bữa tiệc đồ

nướng ở lầu Thanh Hoan đi. Nhưng không tìm được hạt tiêu sao?”

“Nương nương”, Liễu Duệ bất đắc dĩ, “Người cho rằng ta là thần tiên,

biến không thành có được ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.