KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 625

lệ, trang sức đẹp đẽ trông ra dáng tôn quý nhưng sắc mặt khô vàng, hiển
nhiên là sức khoẻ không tốt.

"Tiêu đại phu", ông lão đứng bên cạnh người thanh niên lên tiếng hỏi,

"Thiếu gia nhà ta thế nào?"

Tiêu Phương khẽ nhướng mày, phẩy tay đáp, "Tạm thời thì không sao

nhưng nếu công tử không cố gắng điều dưỡng thì e rằng trong vòng ba năm
nữa bệnh sẽ nặng thêm, nguy hiểm đến tính mạng."

Ông lão tỏ vẻ lo âu, nói với Tiêu Phương giọng nhún nhường, "Xin phiền

Tiêu tiên sinh giúp đỡ thiếu gia nhà ta một chút."

"Hi thúc", người thanh niên tỏ vẻ không quan tâm lắm, "Thúc không nên

lo lắng như vậy chứ..." Hắn liếc mắt nhìn Tiêu Phương, "Nghe nói Tiêu tiên
sinh là đệ nhất danh y của Đại Hán chúng ta, không biết có phải là thật hay
không?"

Tiêu Phương chỉ nín lặng rồi khiêm tốn đáp, "Phương không có năng lực,

làm sao dám nhận lấy danh tiếng như vậy? Nhạn Nhi", hắn xoay người lại
gọi, trông thấy A Kiều đặt những chiếc thẻ tre trong tay xuống rồi đứng
nhìn sang.

"Con hãy chẩn mạch cho vị công tử nãy xem có thể phát hiện ra điều gì

hay không?"

Người thanh niên nhướng mày lên, định nói gì đó nhưng thấy gương mặt

thanh cao xinh đẹp của Trần A Kiều thì ngẩn người ra không thốt nên lời,
cảm thấy rất quen thuộc nhưng lại không nhớ nổi là đã gặp ở đâu. Hôm nay
Trần A Kiều đến Tử Dạ y quán nên không thể ăn mặc quá sang trọng, chỉ
mặc áo xanh quần trắng, nếu không có cách búi tóc thì đã gần như là trang
phục của đàn ông rồi. Cho dù Lưu Đường đã gặp thì cũng làm sao ngờ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.