KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 638

Trong bóng tối bốc lên mùi máu tươi nhàn nhạt, Trần A Kiều không hề

bối rối, nhẹ nhàng hỏi, "Ngươi bị thương? Lục Y, thắp đèn lên."

Lục Y cúi đầu đáp một tiếng rồi tiến lên châm nến.

Quả nhiên là gương mặt trẻ trung mà quen thuộc của Lưu Đường. A

Kiều thầm than một tiếng, nói: "Ngươi vô ý vào phủ Đường Ấp hầu hay cố
ý tới tìm ta?"

Lưu Đường không biết trả lời thế nào. "Sao ngươi không hoảng sợ?", hắn

nhìn vẻ mặt thanh thản của Trần A Kiều.

"Lúc phụ thân ngươi qua đời, ngươi còn nhỏ", Trần A Kiều nói: "Ta chưa

từng gặp ngươi."

"Thế nhưng ta đã thấy ngươi", Lưu Đường ngắt lời, "Trong thư phòng

phụ thân ta có treo một bức tranh của ngươi nhưng nhìn cao quý ngạo mạn
nên lần đầu tiên gặp mặt ta không nhận ra."

"Phụ thân ngươi trên trời nếu có linh thiêng sẽ không hy vọng huyết

mạch duy nhất của ông ấy vì báo thù mà tự chôn vùi bản thân."

Sắc mặt Lưu Đường bi phẫn, "Thế nhưng là con cái mà không báo thù

cho phụ thân thì có thể làm người được sao?"

A Kiều giễu cợt, "Nếu như vậy, ngươi có hận Tiên hoàng đã phế bỏ ngôi

vị thái tử của phụ thân ngươi hay không? Có hận Cơ nương nương vì không
giữ mồm miệng nên đắc tội với Tiên hoàng hay không? Vô tình nhất ấy là
đế vương, được làm vua thua làm giặc, ngươi nghĩ kỹ chưa?"

"Trần nương nương", Lưu Đường vẫn bướng bỉnh, "Ngươi cho là nói thế

thì ta sẽ tha cho ngươi sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.