KIM ỐC HẬN (TẬP 1) - Trang 98

Lục Y buồn cười nhìn Chiêu Tài bại trận, có vẻ hả hê, “Đáng đời!” Dưới

cái nhìn nửa cười nửa không lạnh như băng tuyết của Tang Hoằng Dương,
cô cũng không dám quá trớn.

Cửa phòng mở ra, đồ ăn thức uống đưa vào không ngớt.

“Ta nói này, ở đây ta không quen nhất chính là thức ăn đấy.” Tang Hoằng

Dương giơ đũa lật qua lật lại một hồi, “Muội xem, lầu Văn Nhạc được coi
là ăn được nhất Trường An vậy mà món ngon nhất nơi đây quanh quẩn
cũng chỉ là mấy thứ thịt bò luộc gì gì đó. Dạo này mồm miệng ta nhạt
thếch. Chán nhất là...”, khuôn mặt tuấn tú của hắn nhăn lại, “ngay cả trứng
gà bọn họ cũng chỉ có trứng luộc.”

“Ha ha!” Hàn Nhạn Thanh mỉm cười nhìn hắn đang oán thán, “Nếu như

huynh không ngại phải chờ thì để muội tự mình đi làm vài món nhé.” Hôm
nay tâm trạng nàng rất tốt nên cam tâm tình nguyện xuống bếp nấu ăn.

“Thật sao, muội biết nấu ăn?” Tang Hoằng Dương sáng mắt. “Con gái trẻ

mà còn có người biết làm món ăn à? Hơn nữa hình như muội là... cảnh sát
đặc nhiệm.”

“Bớt xem thường người khác đi”, Lục Y phẫn nộ thay cho chủ nhân,

“Lão gia và Lộng Triều thiếu gia đều nói món ăn do chủ nhân nhà tôi nấu
rất ngon đấy.”

Hàn Nhạn Thanh ở nhà mới chỉ tự nấu nướng có mỗi một lần, khi đó Lục

Y còn chưa được bán về Tiêu phủ nên cô cũng chỉ được nghe kể về tài nghệ
nấu nướng của chủ nhân, nhưng giờ Hàn Nhạn Thanh bị nghi ngờ, cô là tỳ
nữ nên tất nhiên phải ra mặt bảo vệ. Hàn Nhạn Thanh thản nhiên nói, “Chỉ
cần huynh chịu chi tiền là được.” Câu nói này nghe rất kỳ lạ nhưng Tang
Hoằng Dương cũng là người thông minh, biết nếu như không đưa tiền riêng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.