KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 137

“Giúp cái gì?”

“Giúp Nghiên Nhi kiếm một bộ y phục của người hầu trong phủ vừa với

người.”

“Con muốn làm gì?” Má má nghi hoặc, sau hiểu ra thì hít sâu một hơi.

“Con muốn cải trang thành thị nữ hầu hạ trong yến tiệc?”

“Muốn được bệ hạ chú ý thì không thể không hiểu suy nghĩ của người.”

Lý Nghiên cười khẽ, “Điều quan trọng nhất vẫn chính là bản thân bệ hạ, có
phải vậy không? Mặc dù đã nghe rất nhiều chuyện về bệ hạ nhưng khó có
được cơ hội như thế này, con muốn chính mắt nhìn xem bệ hạ là người như
thế nào?”

Cô bê bình rượu, cúi đầu tiến vào đại đường rồi đứng ở một chỗ rất xa về

bên phải phía sau bệ hạ, dùng ánh mắt không làm người khác chú ý đánh
giá người đàn ông mặc y phục màu đen đang ngồi ngay ngắn ở vị trí cao
quý.

Đánh giá một cách công bằng thì dù không phải ngồi ở ngôi cửu ngũ,

Lưu Triệt vẫn là người đàn ông khá hấp hẫn phụ nữ với khuôn mặt không
giận mà uy, vầng trán cao, cặp mày lưỡi mác đen nhánh cho tới đôi môi cực
mỏng. Tất cả toát lên vẻ uy nghiêm khiến người khác không dám gần gũi.

Lý Nghiên thầm thở dài, ở quê hương của cô vẫn có một câu nói rằng

những người môi mỏng thì rất bạc tình. Những chiến công hiển hách trong
đời bệ hạ chẳng phải đã nói rõ y là người vô cùng bạc tình, cho dù là với hạ
thần hay đối với phi tần. Cô thật sự có thể mê hoặc một người như vậy được
sao, cô hỏi mà đã biết trước câu trả lời.

Phi Nguyệt trưởng công chúa Lưu Lăng quả nhiên là mỹ nhân nổi tiếng

Trường An, phiêu lãng trong giới quyền quý giống như một cánh hoa đào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.