KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 135

nâng chung rượu lên uống một hơi cạn sạch. Ở trong đại đường này năm
xưa y đã gặp Vệ Tử Phu, tiếng hát thánh thót, giọng ca tròn vành, vòng eo
mềm mại, xoay người nhẹ nhàng thể hiện ra nhu tình hết mực khiến y tim
đập thình thịch, quên mất nụ cười rực rỡ của A Kiều trong điện Tiêu Phòng.

Có lẽ thật đúng là vật đổi sao dời, lâu rồi thì cũng không còn tâm tình

như buổi ban đầu nữa. Y ngược lại nhớ đến nét miệng A Kiều mỉm cười
như gió thoảng mây tan, nên người hát ca có phong tình hơn cả Vệ Tử Phu
năm đó cũng không thể làm cho con tim y gợn sóng thêm một lần nữa.
Người hầu mặc áo xanh bưng hũ rượu lên, Dương Đắc Ý đón lấy, châm đầy
chén cho Lưu Triệt. Lưu Lăng ngồi bên chú ý quan sát sắc mặt Lưu Triệt và
Lưu Tịnh rồi cười nhạt, cũng uống một chén, mọi thứ đều nhàm rồi.

“Thôi đi!” Lưu Triệt phất tay áo buông một câu, “Ca múa nhạt nhẽo,

hoàng tỷ theo trẫm đến hậu viên phủ Bình Dương hầu xem sao.”

Các cô gái đang nhảy múa ca hát tức khắc dừng lại. Vân Nghê chợt cảm

thấy nhục nhã, đôi mắt đẹp đã ngân ngấn nước. Công chúa trưởng Bình
Dương vẫn bình thản đứng lên, không hề có vẻ mặt thất vọng, phất tay cho
các cô lui ra rồi cười nói, “Hoàng đệ đã có ý như thế thì tỷ tỷ nào dám
không tuân lệnh?”

Lưu Triệt đứng dậy, chắp tay bỏ ra ngoài. Lưu Lăng đợi đến khi y phục

bằng gấm đen tôn quý khuất hẳn thì mới mỉm cười bước theo. Thị tòng áo
xanh hầu rượu cúi thấp đầu đang định lui ra thì lại nghe thấy giọng lạnh
lùng của Bình Dương trưởng công chúa vang lên phía sau, “Nghiên Nhi.”

Lý Nghiên bỏ chiếc mũ quả dưa xuống để lộ mái tóc đen dày óng ả, đưa

tay xóa đi lớp phấn hóa trang làm hiện ra dung nhan xinh đẹp tuyệt trần hơn
hẳn Vân Nghê vừa rồi, xoay người lại quỳ gối, “Trưởng công chúa quả
nhiên tinh mắt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.