KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 138

nở trên vách đá hiểm trở không ai có thể hái, mỏng manh nhưng cực kỳ
xinh đẹp, có lẽ mấy chữ “hoa đào mơn mởn” là thích hợp nhất để hình dung
về người con gái này. Lưu Lăng đã như vậy thì Trần A Kiều sẽ thế nào? Cô
khép mắt, vừa rảo bước đi trên con đường nhỏ trở về viện ca cơ vừa thầm
mường tượng ra phong thái vị đệ nhất sủng phi của Đại Hán chưa từng gặp
mặt.

“Lý tiểu thư!” Một giọng nữ yêu kiều gọi cô.

Lý Nghiên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên, thấy Lưu Lăng tay cầm quạt

lụa đang đứng ở cuối hành lang phía trước mỉm cười nhìn mình, ánh mắt
ngạo mạn như mèo vờn chuột.

“Lý tiểu thư quả nhiên xinh đẹp”, Lưu Lăng thản nhiên nói, “Nhưng rõ

ràng là Phi Nguyệt đã nghe nói Lý tiểu thư bị bệnh thế mà Lý tiểu thư lại
làm thị nữ áo xanh phục vụ yến tiệc để xuất hiện ở đại đường. Đó là tội khi
quân, thật to gan.” Nói đến câu cuối cùng, giọng của Lưu Lăng trở nên lạnh
lẽo, ánh mắt lộ ra sát khí.

Lý Nghiên khẽ cúi đầu xuống nhìn bộ y phục nô bộc trên người chưa kịp

thay, không cách nào chối cãi. Phi Nguyệt trưởng công chúa không phải là
công chúa lớn lên trong khuê phòng, có tiếng là giỏi biện bác, năm xưa đã
từng cùng Trần nương nương bình định biến loạn Giao Đông nổi tiếng
trong thiên hạ. Dưới cái nhìn nghiêm nghị của Trưởng công chúa, cô vẫn
bình tĩnh mỉm cười, “Trưởng công chúa nói đùa rồi, bệ hạ cũng không phải
chỉ đích danh Nghiên Nhi ra hát, Nghiên Nhi cùng lắm chỉ có thể coi là dối
gạt Bình Dương trưởng công chúa. Trưởng công chúa đã tha thứ cho
Nghiên Nhi, Phi Nguyệt trưởng công chúa còn muốn truy cứu sao? Về phần
mặc giả thị nữ hầu tiệc, Nghiên Nhi xưa nay ngưỡng mộ bệ hạ nên muốn
mượn việc rót rượu để nhìn trộm mặt rồng, mặc dù là không đúng nhưng
sao có thể coi là khi quân?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.