KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 162

Môn, Trần A Kiều vui mừng khoác tay Lưu Lăng, “Thiến Nhi đã được gả
cho Ngũ Bị, hôm nay cả Tang Hoằng Dương cũng đã thành hôn rồi, Lăng
Nhi, muội còn định kéo dài bao lâu nữa?”

“Từ sau biến cố Giao Đông, Ngũ Bị vào triều làm quan rồi được bệ hạ

trọng dụng, dần dần được thăng lên đến chức quan điển khách, cai quản các
man tộc đã quy thuận. Lưu Lăng thở dài, bất đắc dĩ nói, “Có phải phàm là
con gái thì cuối cùng cũng phải đi đến bước này?”

Trần A Kiều khẽ mỉm cười, “Muội một thân một mình lâu như vậy mà

không thấy cô đơn sao? Tìm lấy một người cùng chung chí hướng để bầu
bạn cũng tốt. Tỷ thấy Đông Phương Sóc được đấy.” Nàng vốn cho rằng
nhóm bọn họ nhất định sẽ sống cô đơn suốt quãng đời còn lại nhưng hôm
nay nhìn lại thì Liễu Duệ với Lưu Đàm hay Tang Hoằng Dương với Di
Khương đã hòa hợp, cũng có thể coi là ngọt ngào ấm áp. “Như vậy thì”,
nàng lắc đầu thầm nghĩ, “hạnh phúc của mình và Lưu Lăng nằm ở nơi
nào?”

“Tỷ không được lựa chọn đã phải bước vào cuộc sống vợ chồng”, Lưu

Lăng không để ý, chỉ cười nói, “Nếu tỷ được tự do như muội thì e rằng
cũng mất nhiều thời gian. Phụ nữ vốn thận trọng hơn đàn ông nhiều.”

“Đông Phương Sóc thông minh đa tài, cũng tốt rồi.” Nàng khẽ thở dài,

“Nhưng nếu muội vì đó mà lấy hắn để rồi sau này không chung suy nghĩ lại
trở thành thù hận, vậy chẳng bằng cứ ung dung nhàn nhã như bây giờ còn
hơn?”

Trần A Kiều trầm tư, Lưu Lăng nhìn như không cố chấp nhưng vẫn giữ

thái độ vô cùng đa nghi về thời đại mà hai người sống trước đây thì nói gì
đến một người thời cổ cách nàng đến hai nghìn năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.