KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 163

“Thật ra thì những năm qua muội cũng xem xét một cách khách quan”,

Lưu Lăng mỉm cười nói, “Bệ hạ đối xử với tỷ cũng coi là không tệ. Thế
nào? A Kiều tỷ động lòng chưa?”

Nàng thở dài, “Một người đã tàn nhẫn đâm một nhát dao vào tim mình

rồi lại quay sang yêu chiều nâng niu mình trong lòng bàn tay thì muội cảm
thấy như thế nào?

“Ừ… thì thế”, Lưu Lăng cười mỉa, “Nhưng A Kiều tỷ có nghĩ tới hay

không, tỷ hôm nay dù sao cũng là người khác với tỷ trước kia. Bệ hạ có thể
không thương A Kiều ngày trước nhưng lại bị vẻ lạnh lùng của A Kiều
chuyển thế ngày hôm nay hấp dẫn. Dù sao thì mấy hôm trước y cũng bỏ qua
một Lý Nghiên đẹp nghiêng thành, không thể không thừa nhận nguyên
nhân chính là do có tỷ ở bên cạnh.”

“Yêu?” A Kiều bật cười nhìn những cây cột trụ màu đỏ như máu trong

cung Trường Môn, “yêu là thứ xa xỉ nhất trong hoàng cung tráng lệ này.”
Còn Lưu Triệt là tình nhân không đáng tin nhất trong khắp thiên hạ.

“Không nói chuyện này nữa”, A Kiều chớp mắt rồi nói sang chuyện

khác, “Gần đây tỷ luôn lo lắng, cảm thấy thế lực Trần gia mở rộng quá
nhanh. Muội nhắc nhở bọn họ thu lại một chút đừng để cho bệ hạ nghi
ngờ.”

Từ những năm Nguyên Thú trở đi, Lưu Triệt giữ vững thế giằng co của

hai nhà Trần, Vệ ở trong triều đình, tinh tế khống chế, giữ cho thế lực của
hai nhà ở thế cân bằng. Trong trò chơi quyền lực, tiến chưa chắc là tiến, lui
cũng chưa chắc đã là lui, nhìn về lâu dài thì chiếm ưu thế tạm thời cũng là
nguồn gốc của tai họa. Lưu Lăng cũng hiểu rõ đạo lý này, gật đầu đáp,
“Muội biết rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.