KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 168

người thuộc về thời đại này, dựa theo số mệnh của mình mà biết được
hướng đi của Đại Hán cũng tương tự phát triển nhanh về phía trước, giữa
hai thứ đó lúc cố tình khi vô ý ảnh hưởng lẫn nhau, thỉnh thoảng sinh ra một
chút bất đồng. Cho dù không có quan hệ tốt thì Tảo Tảo vẫn vô cùng
ngưỡng mộ người thiếu niên tư thế oai hùng sáng chói, ngựa xéo Hung Nô
ấy, nhưng cũng không cách nào ngăn cản, chỉ biết nhìn hắn từng bước từng
bước tiến đến cái chết.

“Đám ngự y kia quả thật là lũ toi cơm”, Mạc Ưu Sầu tức giận nói,

“Khám bao lâu mà vẫn không nói được tại sao Quan Quân hầu ngã ngựa, so
ra thì không bằng ngay cả nửa ngón tay của Tiêu tiên sinh.”

Trần A Kiều suy nghĩ một chút rồi quay lại ra lệnh, “Thành Liệt, ngươi

đi một chuyến đến điện Tuyên Thất, bẩm báo với bệ hạ rằng hãy để ngự y
hội chẩn cho Quan Quân hầu. Nếu vẫn không tìm ra cách chữa trị thì lập tức
đến Tử Dạ y quán mời Tiêu đại phu.”

Thành Liệt khá bất ngờ nhưng vẫn cung kính đáp, “Dạ.”

Ngự y hội chẩn nhưng vẫn không có kết quả. Quan Quân hầu cười nói

oang oang, bảo, “Xin bẩm lên bệ hạ, chuyện của ta không liên quan gì đến
Kim Nhật Đan cả.”

“Gã tuy là người Hung Nô nhưng vẫn không mất chí khí của một nam tử.

Hoắc Khứ Bệnh dù không ra gì nhưng há có thể để cho người sát hại ư?”

Đình úy Trương Thang cũng không điều tra cái gì, hơn nữa Quan Quân

hầu đã giải thích nên Lưu Triệt liền hạ lệnh thả Kim Nhật Đan. Tiêu
Phương phụng mệnh đến phủ Chiêm sự chẩn bệnh cho Quan Quân hầu.
Mặc dù biết hắn có thiên hình vạn trạng những mối quan hệ với Trần hoàng
hậu nhưng Vệ Thiếu Nhi cũng hiểu hắn y thuật cao minh, lại sốt ruột vì ái
tử nên vẫn đích thân nghênh đón vào phủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.