KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 250

Trong cung Vị Ương ở thành Trường An.

Phủ Đình úy do Trương Thang phụ trách kín mít như bưng không để Vệ

gia dò được một chút tin tức. Vệ Tử Phu lo lắng cho con trai bị giam trong
phủ Đình úy, không có cách nào gạt đi được nỗi ưu tư trong lòng, dung
nhan ngày càng tiều tụy.

“Nương nương”, Thải Vi kêu lên thất thanh, nước mắt rơi lã chã.

“Có chuyện gì?” Vệ Tử Phu cũng không để tâm, nhìn vẻ mặt đau xót của

Thải Vi thì tâm trạng xấu đi, lạnh giọng nói, “Có chuyện gì thì hãy nói thực,
nếu dám che giấu, bản cung sẽ không tha cho ngươi.”

Thải Vi bất đắc dĩ, đưa chiếc lược gỗ sau lưng ra, một sợi tóc trắng mảnh

mai quấn trên răng lược, trắng tuyền từ đầu đến cuối. Nàng ta ngẩn ngơ
nhìn một hồi lâu rồi cười đến xé lòng. Năm Kiến Nguyên thứ hai, bệ hạ còn
ở tuổi niên thiếu vừa gặp đã gỡ cây trâm cài tóc của Vệ Tử Phu rồi khen
ngợi, “Mái tóc thật đẹp.” Chưa bao lâu sau thì mái tóc đen từng hấp dẫn ánh
mắt quân vương đã dần nhuộm màu sương tuyết mà quân vương có quay
đầu lại nhìn nàng ta chăng?

“Nương nương”, Thải Vi lại la hoảng, “Người đừng cười như vậy”,

giọng nói không đành lòng.

Vệ Tử Phu bình tĩnh nhìn cô, yếu ớt, “Ngươi nói, có phải Trần A Kiều

cũng đã có tóc trắng hay không?” Người phụ nữ kia còn hơn nàng ta đến
mấy tuổi.

“À”, Thải Vi do dự một hồi mới đáp, “Có lẽ là có.” Cô luôn có ấn tượng

rằng Trần nương nương lúc nào cũng giữ nụ cười bình lặng nên có lẽ thời
gian in dấu trên nàng cũng chậm hơn người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.