KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 281

Khi tỉnh dậy thì Lưu Triệt đã rời khỏi, Lục Y hầu chủ nhân mặc áo, trông

thấy những dấu vết đậm đậm nhạt nhạt trên người nàng thì che miệng cười
trộm. A Kiều đỏ bừng mặt, cố gắng làm bộ nghiêm trang, “Cười cái gì,
ngươi ra ngoài kia ngay, mặc kệ ta.”

“Dạ được, dạ được.” Lục Y lúc này mới dừng lại, dò xét chung quanh

không có ai mới rón rén tới gần nói thầm vào tai A Kiều, “Triều đình báo
tin rằng triều thần tiếp tục xin bệ hạ lập thái tử, đồng thời phủ Đường Ấp
hầu cũng truyền tin tức”, giọng cô càng lúc càng nhỏ, cuối cùng lí nhí chỉ
riêng A Kiều là có thể nghe được, “Nhị hoàng tử Lưu Cứ vô tội được phóng
thích, thái độ chán nản, mấy hôm trước lén đi gặp Trường Bình hầu.”

A Kiều rùng mình, con rết trăm chân, chết vẫn còn ngọ nguậy huống chi

là chưa chết. Vệ thị huy hoàng, Vệ Tử Phu bao năm ở ngôi hoàng hậu đã
cai trị cung Vị Ương ngay ngắn rõ ràng, Vệ Thanh là một đại danh tướng,
mặc dù bị Lưu Triệt nghi kỵ đã rời xa quân đội nhưng sức ảnh hưởng thì
không phải ai cũng có thể xem nhẹ, huống chi lại vẫn còn có một Lưu Cứ.
Nếu Trần gia vì Vệ hoàng hậu đã chết mà xem nhẹ Vệ gia thì Trần gia sao
xứng được vinh hiển trăm năm ở nơi đế đô mưa gió bão bùng này.

“Thế à?” Nàng trầm ngâm hỏi, “Đến tình hình này thì Trường Bình hầu

còn có thể có cách gì chứ?” Vệ Thanh có thiên phú trên chiến trường chứ
chưa bao giờ xuất sắc trong những chuyện đấu mưu đấu trí quỷ quyệt

“Điều này cũng chưa chắc”, Lục Y lắc đầu.

Mấy ngày sau, Nhị hoàng tử Lưu Cứ dâng biểu lên bệ hạ tự xin đi làm

phiên vương. Một hoàng tử đã được phân phong làm phiên vương thì có
nghĩa là danh phận quân thần đã định, sau này phải tốn rất nhiều công sức
mới thay đổi được. Đây chính là quyết định sau cùng của Vệ Thanh sao? Vệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.