KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 304

Cô gái gật đầu, cô nói tiếng Hán tuy còn khó khăn, nhiều chỗ bị sai

nhưng quả thực là tiếng Hán, “Ta tên là Diễn Na.” Cô nói tiếp, “Mẫu thân
của ta là người Hán.” Cô phải ra hiệu thêm bằng tay, Lưu Mạch mới hiểu
được. Có lẽ là trong dòng người chạy loạn nhiều năm trước, mẫu thân của
cô bị bán đến nước Điền rồi chuyển tiếp tới Thân Độc.

“Phụ thân thích vẻ phong tình của nữ nhân người Hán nên mua bà sung

làm thiếp. Chế độ dòng dõi của Thân Độc rất nghiêm khắc, mẫu thân là phụ
nữ ngoại quốc nên bị xem thường nhất. Ta cũng bị phụ thân đối xử không ra
gì. Mẫu thân hoài niệm cố quốc, dạy ta tiếng Hán nhưng ta học nhiều năm
vẫn không gặp được một người Hán để nói chuyện.”

Lưu Mạch thương xót cho thân thế của cô, hỏi, “Cô muốn ta giúp cô

chuyện gì?”

Diễn Na ứa nước mắt, “Ngươi là thương khách Đại Hán?”

“Không phải”, Lưu Mạch lắc đầu, “Cô biết sứ đoàn Đại Hán tới Thân

Độc không? Ta chính là sứ giả của Đại Hán.”

“Như vậy”, trong cặp mắt diễm lệ của Diễn Na bùng lên một ngọn lửa hy

vọng, “Ngươi có thể”, cô khát khao nói, “mang ta trở về Đại Hán hay
không?”

“Thật ra thì, ta cảm thấy”, Lưu Mạch suy nghĩ một chút, “Cô sống ở

Thân Độc nhiều năm như vậy, đã quen thuộc nơi đây, cần gì phải trở về Đại
Hán. Dù ta không nhìn thấy dung nhan của cô nhưng nhìn vào mắt liền biết
cô rất giống người Thân Độc. Dòng dõi Thân Độc nghiêm khắc, chẳng lẽ
Đại Hán lại không? Cô tội gì khổ sở trở về Đại Hán để rồi lại chịu khổ?”

“Nhưng ta muốn nhìn xem một lần nơi mẫu thân của ta đã từng sống”,

Diễn Na ủ rũ, “Mẫu thân cho đến lúc chết vẫn hy vọng có thể về đến cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.