KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 306

“Hiếm khi ta gặp người cùng nước với mẫu thân, coi như là một phần

tâm ý của mẫu thân vậy.”

Lưu Mạch bất đắc dĩ, “Coi như ta mua từ cô.” Cậu trả tiền rồi nhận lấy

thanh chủy thủ.

“Sao ngươi lại thích thứ đồ vặt vãnh như vậy?”, Kim Nhật Đan buồn

cười nhòm vào.

“Đây là thứ mà ta định tặng cho muội muội”, Lưu Mạch cười xòa, ngắm

nghía thấy thanh chủy thủ rất tinh xảo, Lưu Sơ nhất định sẽ thích.

Kim Nhật Đan nhớ tới Công chúa Duyệt Trữ được muôn vàn sủng ái

trong cung Vị Ương kia, hỏi lại, “Thật không? Con gái yêu thích đồ vật sát
phạt như vậy cũng không hay lắm.”

“Tảo Tảo sẽ thích!” Lưu Mạch nói vẻ bao dung, “Kể từ sau khi Quan

Quân hầu qua đời, nó lại đâm ra thích mấy thứ này.”

Nấn ná trong đô thành của nước Thân Độc nửa tháng, chờ cho thương

nhân mua xong những thứ đặc sản của Thân Độc như răng ngà, hương liệu,
Đường Hạ bắt đầu tính toán hành trình trở về. Quốc vương Thân Độc sai
người tới nói cảm tạ ý tốt của hoàng đế bệ hạ Đại Hán, nguyện sẽ cử một
đoàn sứ thần thăm đáp lễ Đại Hán. Đoàn người ra khỏi đô thành phồn hoa,
lần nữa tiến vào đại mạc. Tiết trời đã vào đông, trên đại mạc mênh mông
không thấy chân trời, Tiết Thực phát hiện phía sau đội ngũ có một người
liền hừ lạnh rồi phóng ngựa quay lại, thì ra đó là một cô gái Thân Độc. Cô
thấy hắn cũng không hề kinh hoảng, giao thủ một lát đã bị Tiết Thực bắt
được, hô lên, “Ta biết người của các ngươi”, rồi chỉ vào Lưu Mạch và Kim
Nhật Đan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.