KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 307

Tiết Thực ngạc nhiên, chuyện liên quan đến Hoàng tử trưởng nên hắn

không thể xử trí tại chỗ liền đem trở lại, ném xuống đất. Chiếc khăn che
mặt vừa rơi xuống, hiện ra một đôi mắt thăm thẳm quyến rũ, chính là Diễn
Na.

Lưu Mạch thúc ngựa tới, bất đắc dĩ thở dài, “Dĩ nhiên cô có thể đi cùng.”

Cậu xoay người lại, liếc sư bá và tiểu cữu cữu.

“Không nên nhìn ta”, Quách Giải buồn cười nói, “Nhiệm vụ của ta là bảo

vệ an toàn cho các ngươi, thêm một người nữa cũng không quan trọng,
muốn đi cùng thì đi cùng.”

“Được”, Kim Nhật Đan chĩa ngón tay cái lên, “Một cô gái có thể theo

chúng ta tới đây quả thật không đơn giản. Ta thu hồi lại lời nói ngày đó.”

“Cô trở về đi thôi. Đến Đại Hán thì cô càng thêm bất hạnh”, Lưu Mạch

nhẹ lời khuyên nhủ.

“Nhưng ta đã trốn nhà rồi, phụ thân sẽ không chấp nhận ta”, Diễn Na

nói, “Ta đã làm việc gì thì vĩnh viễn không hối hận. Nếu ngươi không cho ta
đi cùng, ta sẽ tiếp tục lặng lẽ bám theo.” Cô quay đầu vẻ quật cường, “Nếu
không phải là không tìm được người Hán, lại không biết đường thì ai thèm
đi theo các ngươi.”

Lưu Mạch động lòng, tính cách quyết liệt như vậy có mấy phần giống

như mẫu thân của mình. Nghĩ đến mẫu thân, trái tim cậu mềm lại.

“Các ngươi có định về hay không?” Đường Hạ gọi to ở phía trước,

“Chúng ta là sứ đoàn Đại Hán, không phải tùy tiện thích dẫn người theo thì
dẫn người theo. Cô ta thích làm gì thì cứ việc làm như thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.