KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 308

Lưu Mạch ra hiệu cho Tiết Thực. Tiết Thực hiểu ý, tiến lên phía trước

nói, “Đường đại nhân hãy nể mặt của ta cho cô nương này đi theo. Cô ấy
cũng thật đáng thương.”

“Việc này”, Đường Hạ lưỡng lự. Chức quan của hắn không cùng ngạch

với Tiết Thực nhưng Tiết thực là tâm phúc của Trường Tín hầu nên không
thể không nể tình, liền trầm ngâm nói, “Nể mặt Tiết tướng quân nên ta cho
đi theo.” Diễn Na đứng dậy, vẫn còn ghi hận Lưu Mạch không nói giúp
mình bèn trừng mắt lườm cậu một cái. Lưu Mạch chỉ cười, không để ý.

Chẳng mấy chốc đã được hơn một tháng, Tiết Thực giơ chiếc roi ngựa đi

vào ngọn núi xa phía trước, “Đi qua ngọn núi này là trở về Đại Hán rồi.”
Mọi người cùng cất tiếng hoan hô.

“Đây chính là Đại Hán sao?” Diễn Na tò mò quan sát. Núi vẫn là núi cũ,

nước cũng trong xanh, chẳng khác mấy so với Thân Độc.

“Đúng vậy”, Lưu Mạch thản nhiên, “Hy vọng cô không hối hận.”

Diễn Na tức giận trừng mắt, “Ta sẽ không hối hận.” Tiếng Hán của cô đã

lưu loát hơn rất nhiều.

Bọn họ đi đường bình an vô sự nhưng lại bị tập kích trước cửa nhà. Một

toán người áo đen như quỷ mị từ hẻm núi xông ra, lao thẳng tới chỗ có
người thiếu niên ở trong đội ngũ. Đường Hạ sợ đến mức mặt cắt không còn
giọt máu. Lưu Mạch vẫn bình tĩnh, hô lên, “Bảo vệ sứ giả Thân Độc.”

Kỵ binh kiêu dũng quả thật thiện chiến, chỉ sau chốc lát đã tàn sát hết

một nửa đám áo đen, những cao thủ còn lại cũng không chống cự nổi công
phu của Quách Giải và Thân Hổ. Diễn Na há hốc mồm đứng xem, “Thật là
lợi hại.” Cô mê mẩn nhìn Quách Giải và Thân Hổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.