KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 309

Một người áo đen lén đến, vung đao bổ về phía Lưu Mạch. Lưu Mạch rút

kiếm ra chặn rồi tức giận đưa mắt nhìn Quách Giải. Quách Giải cất tiếng
cười ha hả, “Ngươi dù gì cũng là đệ tử của Triêu Thiên môn, không trải qua
một chút chiến trận thì còn gì là hảo hán?”

Lại có người đánh lén từ phía sau, Lưu Mạch hừ lạnh một tiếng, không

xoay người mà hoa kiếm chém ra phía sau nhưng không trúng. Diễn Na
nhào về phía trước đỡ đao thay cho cậu, kêu lên một tiếng đau đớn. Thanh
đao chém sượt qua cánh tay cô để lại một vết máu.

Cuộc chiến nhanh chóng kết thúc. Tiết Thực xuống ngựa hỏi, “Ai phái

các ngươi tới?” Hắn còn chưa dứt lời thì đám người kia đều đã cắn lưỡi tự
tử, bên mép lưu lại một vết máu quỷ dị.

“Không cần hỏi”, Lưu Mạch nhảy xuống ngựa, tự mình lấy kim sang

dược đắp lên vết thương cho Diễn Na, hơi nhíu mày, “Xin lỗi!”

“Ta lỗ mãng rồi”, Diễn Na đau đến mặt tái nhợt nhưng lại cười sảng

khoái, “ngươi vốn cũng đối phó được.” Lưu Mạch định bảo rằng cô cần gì
phải làm như thế nhưng lại thôi. Có lẽ tất cả đều đã rõ ràng, lớp màn che đã
được vén lên thì cần gì phải thẳng thắn đối mặt.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Đường Hạ bước tới hỏi, trong mắt lộ vẻ sợ hãi.

Hắn đã nhận ra toán người áo đen này tới là nhằm vào Lưu Mạch, còn từ kỵ
binh của Tiết Thực cho tới Quách Giải, Thân Hổ cũng là để bảo vệ Lưu
Mạch. Nếu chỉ là con cháu của một thế gia bình thường thì làm sao có thể
khiến người khác bỏ vốn liếng lớn truy sát đến tận vùng biên cương hai
nước như thế này?

Lưu Mạch khẽ mỉm cười, đến lúc này thì cậu cũng không cần phải giả bộ

cung kính, ung dung nói, “Đường đại nhân, ông cần phải trấn an sứ giả
Thân Độc trước đã.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.